Hôm nay là ngày chính thức đấu thầu, sáng sớm, mấy nhân viên bộ phận kế hoạch đều đã đến đông đủ. Khuôn mặt Thẩm Nhược buồn ngủ mắt vẫn còn nhập nhèm, trạng thái không quá tốt, cô ngồi ở trên ghế làm việc, nhìn về phía cửa lớn. Giây tiếp theo, một bóng dáng màu xám không nhanh không chậm xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
“Trợ lý Cố.”
Cố Hiểu Thần đi đến trước mặt mọi người, mỉm cười nói, “Mọi người vất vả rồi. Sự nỗ lực mười ngày, chỉ bởi vì ngày hôm nay, hy vọng cuộc đấu thầu thành công.”
Giọng nữ của cô vang vang có lực, khiến mọi người tinh thần phấn chấn.
Cố Hiểu Thần quay qua đi đến tủ tài liệu, cô cầm chìa khoá ra mở tủ. Cửa tủ vừa mở ra, Cố Hiểu Thần liền giật mình, kinh ngạc trợn lớn đôi mắt, mãi cũng không động tĩnh gì.
Mọi người không khỏi nghi ngờ, ló đầu ra nhìn.
Chỉ thấy trong tủ trống không, cái gì cũng đều không có.
Thẩm Nhược đứng phía sau Cố Hiểu Thần, không gãy gọn nói, “Sẽ không phải… hồ sơ dự thầu biến mất rồi chứ?”
Não Cố Hiểu Thần hỗn loạn thành một cục, thiếu oxy đến không thể thở được. Đây sao có thể, cô rõ ràng đặt vào trong này, còn tự tay khoá lại. Ánh mắt vô cùng kinh ngạc của mọi người phóng đến, là sợ hãi, là nghi ngờ chất vấn, là khiển trách, như một mũi tên nhọn hướng thẳng về phía cô.
“Trợ lý Cố, hồ sơ dự thầu sao vậy?” Giọng nữ của Trương Mạn Lệ du dương trầm bổng, dáng vẻ giống như bộ dạng đang xem một vở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-khang-hoa-tam-chu-thuong/1042841/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.