Sau khi nhận cuộc gọi của mẹ, Cố Hiểu Thần vô cùng khó chịu mấy ngày liền. Vừa nghĩ đến phải đi Châu gia, cô ảo não cau mày. Lúc ban ngày đi làm, cũng không tránh khỏi có chút phân tâm. Cố gắng hết sức mới làm cho bản thân không nhớ đến, tận lực khiến cho mình bận rộn, nhưng mà chỉ cần rảnh rỗi một chút, vẫn sẽ nhớ đến.
Nên tặng quà gì bây giờ? Đó mới là vấn đề.
Thời gian nghỉ trưa, Cố Hiểu Thần đang chỉnh lý văn kiện trên bàn làm việc, định đi ăn cơm.
“Hello.” Giọng nữ trong trẻo bỗng dưng vang lên, Thẩm Nhược im hơi lặng tiếng đi đến, thò đầu vào trong phòng làm việc.
Cố Hiểu Thần ngầng đầu nhìn đến, nhìn thấy là cô ấy, cười, “Cậu hôm nay làm sao rảnh vậy?”
“Hôm nay mình không bận.” Thẩm Nhược cười ha ha, “Cùng nhau ăn cơm đi?”
Tốc độ Cố Hiểu Thần chỉnh lý văn kiện tăng nhanh hơn một chút, trả lời, “Mình lập tức xong ngay.”
“Không vội, cậu từ từ làm đi.” Ánh mắt Thẩm Nhược từ trên người cô chuyển đi, nhìn về phía nơi khác, trong miệng nói nhỏ, “Hiểu Thần, Liên thiếu gia không ở đây phải không?”
Cố Hiểu Thần đem văn kiện từng tập từng tập cất vào trong giá chứa hồ sơ, “Lúc sáng còn ở đây, bây giờ thì không biết nữa.”
Thẩm Nhược “Ừ” một tiếng, bỗng nhiên nhìn thấy cửa văn phòng tổng tài mở ra. Cô ấy liền phấn khích, lập tức xoay người đứng dậy trực tiếp hô, “Liên thiếu gia.” Cố Hiểu Thần nghe thấy tiếng hô của cô ấy, quay đầu nhìn đến, nhìn thấy một thân hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-khang-hoa-tam-chu-thuong/1042829/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.