Đèn màu rực rỡ mở màn cho thế giới thuộc về ban đêm. Một hộp đêm toạ lạc ở Ginza – trung tâm thương mại sầm uất của Tokyo, một nhóm người trong phòng bao hạng sang đang ồn ào náo nhiệt trêu đùa nhau, bầu không khí thập phần sôi động. Các cô gái xinh đẹp quyến rũ giống như những con rắn dựa sát vào những người đàn ông, ánh đèn lấp lánh nhìn ra muôn hình muôn vẻ. Trong ngực Ngôn Húc Đông cũng ôm một nữ nhân ướt át, giơ ly rượu lên nói, “Okura tiên sinh, cảm ơn sự tiếp đãi của ông.” “Đây là việc nên làm mà, Ngôn tiên sinh quá khách sáo rồi.” Okura Yuichi ân cần, nữ nhân bên cạnh lập tức giúp ông ta rót rượu, hai người một lần uống cạn. “Mọi người không cần quá cẩn trọng như vậy, nhất định phải chơi thoả thích !” Okura Yuichi nhìn đoàn người của Ngũ thị rồi nói lớn. Mọi người bắt đầu náo nhiệt, bản chất của nam nhân có lẽ là đều như vậy, đụng đến mỹ nhân xinh đẹp là không có cách nào thoát ra nổi. Mà trong góc sô pha, Cố Hiểu Thần hai tay cầm một ly rượu trái cây, nhưng lại lộ ra bộ dáng hoàn toàn lạc lõng. Cô mặc bộ đồ giống như thường ngày, chỉ là cô đặc biệt đổi bộ đồ tối màu thành một bộ trắng kem. Cố Hiểu Thần cúi đầu không nói, chỉ cảm thấy giống như ngồi trên đống lửa. Bầu không khí thối nát này, cô chưa bao giờ tiếp xúc qua, bất giác cau mày. Ngôn Húc Đông đến gần bên cạnh cô, trầm giọng nói, “Nhẫn nhịn một chút, đợi ký xong hợp đồng.” “Vâng.” Cố Hiểu Thần gật đầu, ngẩng đầu nhìn về phía anh, mặc dù bị ngăn bởi mắt kính gọng đen, nhưng một đôi mắt sáng ngời kỳ diệu làm cho Ngôn Húc Đông trong lòng khẽ động. “Cố tiểu thư, làm sao một mình ngồi ở chỗ này cũng không uống rượu? Đến đây đến đây, đến chỗ này với chúng tôi !” Okura Yuichi là một người đàn ông Nhật Bản điển hình, thập phần chủ nghĩa đại nam tử. Bên cạnh quá nhiều phụ nữ phóng đãng, ông không có hứng thú. Ngược lại là Cố Hiểu Thần cuộn tròn ở trong góc, lại khiến ông ta chú ý.
Cố Hiểu Thần e thẹn cười, ánh mắt liếc về phía Ngôn Húc Đông, Ngôn Húc Đông hơi lắc đầu, tỏ ý không sao. Cô lúc này mới đứng dậy đi qua người Ngôn Húc Đông, ngồi bên cạnh Okura Yuichi. “Cố tiểu thư ! Tôi kính cô một ly !” Okura Yuichi cầm một ly rượu lên đưa cho cô. Cố Hiểu Thần nghĩ muốn nhanh chóng ký được hợp đồng, cho nên nhận lấy ly rượu, uống cùng ông ta một ly. “Cố tiểu thư thật là quá khiêm tốn rồi ! Còn nói mình không biết uống ! Nào ! Lại uống một ly nữa !” Tiếng nói chưa rơi xuống hết, ly rượu trong tay Cố Hiểu Thần đã lại đầy. --Truyện được cập nhật sớm nhất tại dtruyen.com, và diễn đàn dembuon.vn. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!!!-- Rượu mạnh XO, một hơi uống liền ba ly, Cố Hiểu Thần cảm thấy đầu óc có chút choáng váng. Đến ly thứ tư, Ngôn Húc Đông ngăn rót rượu, “Okura tiên sinh, trợ lý Cố thực sự không uống được nhiều. Hay là như vậy, tôi cùng Okura tiên sinh uống cho sảng khoái.” Okura Yuichi đang cao hứng, bị anh làm cho cụt hứng như vậy, khuôn mặt chữ điền tức khắc trầm xuống, không còn vui vẻ. Ông ta nghiêng đầu dặn dò trợ lý bên cạnh mấy câu, vị trợ lý đó lập tức đi đến bên cạnh Ngôn Húc Đông chuyển lời. Ý cười trên khuôn mặt anh tuấn của Ngôn Húc Đông tắt ngấm, nhưng vẫn cố kéo ra một khuôn mặt vui vẻ, “Okura tiên sinh, đây sợ rằng không được.” Okura Yuichi cũng không phải là người dễ trêu chọc, ỷ vào địa bàn của mình, mắt thấy không đạt được thú vui, lập tức trở mặt không nhận người. “Rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt !” Okura Yuichi đập vỡ ly rượu, “Choang” một tiếng chói tai vang lên, mấy vệ sĩ ngoài phòng bao tiến vào.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]