Liễu Chân Nhã bị Triển Quốc Quân đeo bám dai dẳng.
Liễu Chân Nhã đi học, ông ta đi theo; sau mỗi ngày tan học, Liễu Chân Nhã đưa hai con đến võ quán võ thuật Trung Quốc, ông ta cũng đi theo; Liễu Chân Nhã ở nhà xem phim ma, ông ta ở bên cạnh khoa tay múa chân chê diễn viên diễn không thật; Liễu Chân Nhã ăn cơm, ông ta lượn lờ trong không trung hít mùi cơm, còn nói thêm: “đã nhiều năm không không được ngửi qua mùi cơm, thật là thơm quá đi mà….”, ngoại trừ đi tắm và đi WC, thì Liễu Chân Nhã cứ đi đâu là ông ta sẽ đi theo đó. (Càfé: cái này người ta gọi là ma ám nè.)
“Mẹ, sao không ném ông ta vào Noãn Viên đi?” Noãn Noãn thấy mẹ mình bị đeo bám thật khổ sở nên mới đưa ra đề nghị đem Triển Quốc Quân vứt vào Noãn Viên.
“Nếu vậy không phải có lợi cho ông ta quá rồi sao?” Giang Thành lại không đồng ý cho Triển Quốc Quân vào Noãn Viên, Noãn Viên là chỗ là ai cũng có thể vào được sao chứ? “Noãn Viên linh khí nồng đậm, lại có mỹ nhân như dì Ngọc ở trong đó, ông ta là sắc quỷ, đi vào rồi thì chắc chắn sẽ không chịu ra đâu!”
Triển Quốc Quân đang lượn lờ trên không, nghe Giang Thành gọi mình là sắc quỷ, ngay lập tức gương mặt trở nên vặn vẹo, “Tôi không phải sắc quỷ!” Ông ta rống lên.
Liễu Chân Nhã và Giang Thành có thể nghe được tiếng ma nói nên đồng loạt giơ tay bịt tai lại, Giang Thành còn khinh thường nói thêm với Triển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-hon/1407376/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.