Cốc Tuyết ôm bé gái mới mấy tháng tuổi đứng cạnh cửa, nét mặt không chút thay đổi nhìn chồng cùng tình nhân cho người đến dọn sạch nhà, từ tủ quần áo, chạn bát, đến cái giường đôi chạm trổ hoa văn…Đồ đạc trong nhà từng thứ một lần lượt bị đưa ra chất lên chiếc xe tải nhỏ.
“ Thạch Lâm, chiếc giường này không cần mang đi phải không?”. Mẹ chồng áy náy liếc mắt nhìn Cốc Tuyết, dè dặt nói với con trai: “ Chiếc giường này là của mẹ Tiểu Tuyết để lại cho Tiểu Tuyết, không phải đồ của Thạch gia. Hơn nữa, chúng ta mang chiếc giường này đi thì Tiểu Tuyết cùng Ny nhi sẽ ngủ ở đâu?”. Bà lão giơ bàn tay chai sạn lên giụi hai con mắt đục ngầu, hy vọng có thể đả động đến tâm can của đứa con có lòng dạ sắt đá kia, ít nhất thì nó cũng phải để lại cho vợ và con gái mình một chỗ nương thân.
“ Mẹ, không thể nói như vậy được. Cốc Tuyết là do Thạch gia nuôi lớn. Giờ cô ấy và Thạch Lâm chia tay, toàn bộ đồ đạc trước kia phải lấy lại coi như để trả phí nuôi dưỡng cô ta khôn lớn”. Cô gái trẻ có vẻ ngoài lẳng lơ, đôi môi được tô đỏ chót, liến thoắng phun ra một tràng càng khiến bà lão thêm áy náy.
“ Chiếc giường này nhìn qua là biết đồ gỗ Lê Hoa, có thể bán được giá lắm đây”.
“ Lệ Lệ nói đúng đấy, chúng ta phải hết sức tiết kiệm tiền mới được”. Thạch Lâm không thèm để ý đến ánh mắt của mọi người xung quanh, hôn mạnh lên đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-hon/1407345/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.