Từ lúc Vân Hạ bị mời về cục cảnh sát lấy lời khai, đó cũng là lúc cuộc chơi đi vào hồi kết.
Trong khi Nam Bách Thần đang chạy đôn chạy đáo lo giải quyết vấn đề, thì Nam Sơn Nhật lại hết sức hả hê vì tưởng rằng đã khiến hai người họ khốn đốn.
Lúc này, hắn ta vẫn đang ung dung thưởng rượu trong phòng khách, thì Nam lão gia xuống tới với nét mặt đằng đằng hàn khí.
Vừa nhìn thấy mặt hắn, ông lập tức ném xuống một sấp văn kiện, rồi bắt đầu quát:
“Mày làm ăn cái kiểu gì thế hả? Doanh thu không tăng, nhân viên thì thay nhau xin nghĩ vì chế độ phúc lợi bị cắt giảm, mày nhắm cái công ty của mày còn trụ được bao lâu mà nhởn nhơ ngồi đây uống rượu?”
“Chứ con bị thằng con trai lớn của ba đánh ra nông nổi này, rồi làm ăn gì được nữa? Tới giờ vẫn còn đau, còn nhức đây này.”
“Mày còn dám to tiếng cãi lại hả? Nếu không phải năm lần bảy lượt sàm sỡ chị dâu mày, thì có bị đánh ra nông nổi này không? Mày xem năm nay đã bao nhiêu tuổi rồi mà mãi vẫn ký nên thân? Làm sao tao dám để Nam thị lại cho mày kế thừa hả?”
“Ba không để cho tôi, thì lúc ba chết có đem theo được không? Nam Bách Thần giờ là người ngoài rồi, ba nên nhớ ba chỉ còn mỗi mẹ con tôi ở bên cạnh.”
Nam Sơn Nhật khinh khỉnh đáp trả từng câu một, cứ như tạt thẳng từng gáo nước lạnh vào mặt Nam Thiệu Dương, khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-hon-trao-phan/3546387/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.