Hơn một tuần nằm viện, Từ Giao Giao cũng được xuất viện về nhà. Nhưng người đến đón cô không phải Nam Sơn Nhật cũng không phải Hồ Điệp Loan, mà lại là nữ giúp việc thân cận của bà ấy, Ngọc Hoa.
Từ chỗ đó, cô ta đã thấy vô cùng bất mãn, nhưng vẫn cố giữ nét bình thản nhất khi đã về tới nhà và đối mặt với hắn.
“Sao anh rảnh mà không đến đón em?”
“Cô có chân mà, huống chi mẹ tôi đã sai người tới rước cô về rồi còn gì nữa?” Nam Sơn Nhật lạnh nhạt trả lời.
“Cái em cần là sự quan tâm của anh, em cũng vừa vì anh mà đánh mất con của mình đấy, sao anh vẫn không biết thương em vậy?”
“Về tới là lãi nhãi nhức hết cả đầu. Mất một đứa con đổi lại việc ở đây cô trở thành nữ chủ nhân thứ hai sau mẹ tôi rồi, cô còn muốn gì nữa?”
“Nam Sơn Nhật, thứ em cần là tình cảm của anh, là sự quan tâm chăm sóc, bảo vệ từ anh, như cái cách Nam Bách Thần đối xử với La Vân Hà. Sao anh cứ cố tình không hiểu em?”
Từ Giao Giao vẫn đang dốc hết kiên nhẫn lẫn tử tế để nói chuyện với người đàn ông đó, nhưng khi lọt vào tai hắn thì lại là cô đang cố tình nói nhiều khiến hắn bực tức. Bỏ ngang ván game đang chơi, hắn bước tới đối mặt với cô ta, rồi nói:
“Không phải tôi không hiểu cô, mà chính cô đang không hiểu tôi. Nam Bách Thần và La Vân Hà là tình cảm một với một,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-hon-trao-phan/3546382/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.