Sáng sớm mở mắt ra với chiếc tinh thần còn nhiều mệt mỏi, cơ thể uể oải khiến Vân Hạ chỉ muốn nằm trên giường. Cho phép bản thân lười biếng một ngày, cô cứ lăn lộn quơ tay múa chân cho tới khi cánh tay trong vô thức đã đập thẳng vào mặt người đàn ông đang nằm bên cạnh thì cô mới bừng tỉnh.
Vội vã quay qua nhìn kĩ bàn tay vẫn đang nằm trên mũi anh, mà cô lại lén lút bật cười.
“Anh bắt đền em cái mũi cao của anh đấy Hà.” Nam Bách Thần nhàn nhạt lên tiếng.
“Em không có cố ý. Nhưng cũng đâu đến nỗi gãy mũi đâu mà anh bắt em đền.” Cô chu môi trả lời lại, rồi kéo chăn ngồi dậy, vì căn bản cả hai vẫn chưa mặc lại quần áo sau trận hoan ái cuồng nhiệt tối qua.
Sau đó, người đàn ông ấy cũng không dài dòng về chủ đề đó nữa, mà anh lại quay sang âu yếm ôm cô.
“Sao vợ dậy sớm vậy?”
“Hôm nay dậy trễ ấy. Bình thường giờ này em đã đi chạy bộ rồi, chứ không phải còn nằm đây đâu.”
“Thế giờ còn dư thời gian, hay mình làm thêm nháy nữa em nhỉ?”
Nghe anh đề nghị xong, cô chỉ muốn lập tức nằm xuống ngủ nữa cho nhàn bản thân.
“Đêm qua “ăn” em không còn mẩu xương vẫn chưa thỏa mãn à? Trên cổ còn in đầy dấu hôn này, lát nữa lại phải mặt áo cổ cao mới dám ra ngoài.” Cô bất mãn cằn nhằn, khiến anh phì cười.
“Nhưng đổi lại hai ta đều thấy hạnh phúc mà, đúng không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-hon-trao-phan/3546378/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.