"Tiểu Hạ, con đã suy nghĩ kỹ càng, thấu đáo chưa mà quyết định kết hôn với người đàn ông đó rồi? Nếu hối hận, bây giờ quay đầu vẫn còn kịp đó con."
Trước thềm cử hành hôn lễ tại trung tâm tổ chức sự kiện lớn nhất thành phố, La phu nhân đã có đôi lời cân nhắc dành cho cô con gái đáng thương của mình. Nhìn thấy bà lo lắng, quan tâm yêu thương nhiều như vậy, thế cũng đủ khiến Vân Hạ cảm thấy những gì mình đang làm ra đều xứng đáng.
Đặt tay lên bàn tay của mẹ, cô mỉm cười, rồi nhẹ nhàng nói:
"Mẹ đừng lo! Ở Nam gia, con sẽ sống thật tốt, khi nào nắm được thóp của đôi cẩu nam nữ đó thì con lại trở về nhà làm con gái cưng của ba mẹ."
"Mẹ chỉ sợ tới đó con không thể thoát khỏi Nam Bách Thần."
"Tại sao vậy mẹ?"
"Thì lâu ngày dài tháng phát sinh tình cảm, lúc đó chắc chỉ có trời mới tách nổi hai đứa ra."
"Làm gì có chuyện đó được. Cái đồ trâu điên đấy không thể nào là gu của con, hôn nhân này căn bản chỉ là một giao dịch thôi mẹ ạ!" La Vân Hạ trả lời chắc nịch.
"Đừng có nói trước, kẻo bước không qua. Ông bà xưa có câu, ghét của nào trời trao của nấy đấy con gái." La phu nhân dịu dàng xoa đầu cô.
"Thời xưa khác thời nay mà mẹ. Nói tóm lại là sẽ không bao giờ con rung động trước người đàn ông đó, mà nếu có yêu, con cũng khiến anh ta yêu con trước, mẹ khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-hon-trao-phan/3546357/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.