Chúng tôi đi đến một nhà hàng, à không, đây cũng không hẳn là nhà hàng mà chỉ là một quán ăn hơi lớn một chút. Hắn dù là một giám đốc giàu có nhưng không tiêu tiền lãng phí như họ. Tôi rất vinh hạnh khi dán lên người hắn hai chữ"Keo kiệt".
Vì đây là trung tâm thành phố, rất nhiều nhà hàng mọc lên, chỉ có quán này là thuộc tầm vừa vừa nên rất ít khách đến. Tôi thích những nơi như thế này, càng ít người càng tốt, bản thân mình đỡ phải cảm thấy cô đơn.
Hắn đưa tay ra kéo ghế cho tôi ngồi, tôi rất phối hợp ngồi xuống như đã bàn với nhau từ trước. Hắn cũng ngồi bên cạnh tôi. Hí hửng cầm menu chọn ra đều là món thịt ngọt. Không phải chia tiền năm mươi năm mươi sao, ít nhất đi với hắn tôi phải ăn thật nhiều thứ mình thích ấp ủ bấy lâu nay.
Hắn nhìn tôi rồi cười khẽ:"Em vẫn như cũ, rất thích ăn đồ ngọt"
"Cái gì mà thích ăn đồ ngọt, đây là lần đầu tiên tôi ăn trước mặt anh. Đúng là miệng lưỡi đàn ông ngọt hơn mía" Tôi bực mình nhìn chằm chằm hắn.
Hàng lông mày Đình Minh Tuệ hơi nhăn lại rồi giãn ra, cúi đầu nói:"Chiều nay là có bản thảo game, em đem về xem kĩ còn có lỗi nào không, sáng sớm mai đưa tôi duyệt"
Tôi hớp một tí nước:"Tại sao lại là tôi, mấy việc này tôi không giỏi, anh đưa người khác làm đi"
"Làm hay là trừ lương"
"...." Tôi xụ mặt xuống không nói chuyện với hắn. Tôi vẫn không hiểu rốt cuộc hắn muốn làm cái gì. Giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-hoa-tan-nguoi-moi-den/122580/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.