Dưới trời chiều, Nguyên Nghị trong bộ đồ trắng nhìn qua tạo cảm giác tự nhiên, phóng khoáng. La Xán Xán và anh cách nhau không xa, với phong độ như thế kia bảo cô ngước mắt cũng không dám nhìn anh, nhưng lại không nhịn được mà nhìn. Cô đứng đó không động đậy.
Tây Tây nhìn thấy Nguyên Nghị, vui sướng gọi lớn “Ba ba”, rồi kéo tay La Xán Xán chạy nhanh về phía anh. Cô lấy lại tinh thần, nắm chặt tay Tây Tây để cô bé đi chậm lại một chút. Khi đến trước mặt Nguyên Nghị, La Xán Xán buông tay Tây Tây ra, cô bé chạy đến trước mặt anh, Nguyên Nghị ngồi xổm xuống, giang hai cánh tay ôm Tây Tây bế lên.
Anh hôn lên trán cô bé một cái, cười nói: “Ba về rồi.”
Tây Tây ôm cổ Nguyên Nghị hôn lên mặt anh, vui vẻ: “Con vui quá! Ba ba đã về rồi!”
“Con ở nhà trẻ có ngoan không?”
“Tất nhiên là ngoan rồi! Con gái ba ba là ngoan nhất trên thế giới đó!”
Thật sao?” Nguyên Nghị cười lớn, lại hôn lên mặt cô bé.
“Vậy có nghe lời bà nội hay không?” Nguyên Nghị lại hỏi.
Tây Tây gật đầu liên tục: “Nghe ạ. Ba ba, con đã nói với ba ba, con có học lễ nghi phải hiếu thảo với ông bà nội, nên bây giờ con rất hiếu thảo với hai người.”
“Con hiếu thảo như thế nào?”
“Con rửa chân giúp ông bà nội đó.”
“Tây Tây thật giỏi!”
La Xán Xán đứng cách hai cha con họ không xa, nhìn cả hai người. Nguyên Nghị ngẩng đầu, vừa lúc thấy được ánh mắt của cô. Anh nở nụ cười, nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-em-tro-ve-se-noi-yeu-em/149151/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.