"Nhưng mà, bọn em là anh em"
"Là anh em không chung huyết thống", Linda vội vã đính chính, lại bổ sung thêm
"Có anh em nào sáng tối bên nhau, tự nhiên ôm ấp thân mật. El, chị hỏi em một câu. Em... có yêu lão đại không?"
Lâm Vũ đang cúi đầu xuống, nghe thấy câu hỏi từ Linda thì mạnh mẽ ngẩng đầu lên, trong mắt là một mảnh mê man.
Yêu
Thế nào là yêu, thế nào lại là không?
Cô còn nhớ từ rất nhiều năm trước, cô gác đầu ở trên đùi của anh đọc sách, anh dịu dàng vuốt ve mái tóc dài mềm mượt của cô
"Em yêu anh hai nhất nhất"
"Suốt đời sao"
"Ưm, suốt đời"
Cô từng nhớ mình đã từng nói một câu như thế, bây giờ nhớ lại, anh có lẽ vì câu nói của cô mà ôm cô vào lòng thật chặt, thì thào bên tai cô" Vật nhỏ, em phải nhớ kĩ những gì mình đã nói". Cho tới bây giờ, cô vẫn nhớ, chỉ là một chữ "yêu" khi còn nhỏ, so với bây giờ đã không còn giống nhau nữa. Cô cũng đã từng thần lặng thích một người, cảm giác rung động qua bao năm mặc cho đã phai nhạt nhưng dù sao cũng để lại dấu ấn không nhỏ. Đã từng có lúc cô suy nghĩ, cô đối với Thần, rốt cuộc là yêu, hay, chỉ đơn giản là tuổi trẻ nhất thời rung động
"Linda, rốt cuộc, thế nào mới là yêu?"
Thấp giọng thì thào một câu, Lâm Vũ băn khoăn nhìn thẳng vào Linda đang ngồi diện, cảm xúc trong người không ngừng dao động khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-em-noi-yeu-anh/3035126/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.