Tách
Tách
Tách
Từng tiếng nhỏ giọt trong chiếc bình truyền nước vang lên trong phòng bệnhyên ắng . Lâm Vũ nằm trên giường bệnh, trên người cô đã được thay bằngbộ đồ khô ráo, sắc mặt đã khá hơn một chút nhưng vẫn rất trắng, xanhxao, hai mắt nhắm chặt lại, đôi môi thâm tím, thoạt nhìn có vẻ cực kìyếu ớt. Một người con trai đứng ở bên cạnh giường, đôi mắt nhìn ngườicon gái đang nằm trên giường, chăm chú như vậy, chuyên tâm như vậy,giống như đã nhìn người con gái kia từ rất lâu, giống như một khắc, lạigiống như cả đời. Ánh mắt anh sâu xa, trong mắt anh ẩn chứa nhiều điều,cảm xúc bất ổn không ngừng dao động lên xuống. Đôi tay anh vuốt ve khuôn mặt xanh xao của cô, nhẹ nhàng mà cẩn thận giống như vuốt ve thứ đồtrân quý nhất, rồi dần dần, anh do dự đặt một bàn tay đến gần cổ tay của cô. Quần áo bệnh nhân vốn rất rộng, cổ tay mảnh khảnh của cô để lộ rabên ngoài, nhỏ như vậy, giống như bộ dáng của cô bây giờ, yếu ớt khiếncho người ta thương tiếc. Anh chầm chậm kéo cổ tay áo của cô lên, từngchút, từng chút một, không khó để nhận ra từng ngón tay anh đang runrẩy, đôi môi mím chặt lại, ánh mắt vẫn không rời. Cho đến khi tay áođược vén qua khuỷu tay, đôi tay của anh mới dừng lại, cả người cứngngắc, mười ngón tay mở ra, nắm chặt lại rồi lại mở ra, chầm chậm kéo lại tay áo cho cô.
Đến lúc anh định quay lưng đi, chợt cảm thấy một bàn tay bắt lấy cổ tay của anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-em-noi-yeu-anh/3035093/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.