Hắn vẫn là một vị vua ngang ngạnh, còn kẻ kia vẫn là hiền tướng của hắn.
Các đại thần nhà vẫn còn tiểu thư chờ trong khuê phòng bắt đầu âm thầm hỏi thăm tình hình tướng phủ: “Thừa tướng đại nhân sắp đến tuổi nhược quán rồi, không biết đã có hôn ước hay chưa, có suy nghĩ đến việc thành gia hay chưa? Hạ quan có một tiểu nữ năm nay vừa mới cập kê, không dám khen là chim sa cá lặn, nhưng tính tình cũng tạm coi là hiền huệ… Ây da, không biết hạ quan có thể có được cái phúc khí ấy hay chăng…” Những kẻ như thế không ngừng nối nhau tới cửa. Lần nào Liên Chi Hoa cũng mỉm cười từ chối họ, nói rằng mình còn trẻ tuổi, muốn chuyên tâm chuyện quốc sự, sợ làm lỡ làng tuổi xuân của tiểu thư…
Việc thành gia cũng bởi vậy mà kéo dài mãi, cuối cùng kinh động đến tận trong cung. Thái hậu nghĩ: chẳng nhẽ hắn ta kén chọn dòng dõi hay sao? Hậu phi nghĩ: hay là vẫn chưa gặp mặt trực tiếp cho nên trong lòng không yên tâm được? Hai bên phối hợp với nhau tỉ tê bên tai Tần Tri Hằng, muốn hắn mở tiệc bách hoa tại Ngự Hoa Viên, sau đó hạ chỉ mời Liên thừa tướng tới ngắm hoa cùng họ – ngắm hoa gì chứ, rõ ràng là ngắm mấy thiếu nữ kiều diễm như hoa. Đầu tiên là hai vị công chúa muội muội của hoàng đế, sau đó là tất cả những muội muội biểu muội đường muội chưa gả nhà các phi tần. Tất cả đều tề tụ lại, một vườn thượng uyển sặc sỡ tranh nhau khoe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-doi-trung-luong/934873/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.