Nhã Thanh sau khithoát ra được đám náo nhiệt đó liền lạc đường, nơi nàng đang đứng là một rừng trúc xanh tươi, gió hiu hiu rất thích hợp để đánh một giấc. Nghĩliền làm, ở gần đó có một cái giường tre, không chút để ý trực tiếp leolên nằm, nhắm mắt ngủ.
"Xoạt xoạt..." Trong lúc mơ màng ngủcũng được một khắc, có tiếng người di chuyển vang lên cách đây không xa, đang tiến về phía này. Không ngủ nữa, đứng dậy, Nhã Thanh đôi mắt hoang mang nhìn khắp nơi, cũng chầm chậm di chuyển về phía người nọ. Người nọ biết được có người ở gần đây, liền một mạch thẳng tới, khi nhìn thấyNhã Thanh, người nọ trương mắt lên, hỏi.
"Ngươi là ai, saolại xuất hiện ở đây, ngươi có biết ở đây chỉ có gia chủ đến, tất cả mọingười nếu không được sự cho phép của gia chủ là không được đến không?"
"Ta, ta không biết, ta bị lạc đường. Ta là nhị tiểu thư Tô gia, ngươi có thể giúp ta ra ngoài không?" Nhã Thanh rươm rướm nước mắt, tỏ vẻ cầu xinnhìn người trước mắt - tên quét rác vườn trúc. Tên quét rác như suy nghĩ gì đó, nhăn nhó nói.
"Thì ra là Tô nhị tiểu thư, lúc nãy đãmạo phạm. Nhưng mà ta không thể đưa tiểu thư ra ngoài được, chỉ có thểchỉ đường thôi, nhưng tiểu thư ra ngoài nhớ phải cẩn thận, chớ để ngườiphát hiện, nếu không nô tài không còn mạng sống để về nhà đâu. Tiểu thưcũng biết nơi này không được để người lạ vào."
"Được, được,chỉ cần ngươi chỉ đường cho ta ra ngoài là ta đã cảm kích lắm rồi." NhãThanh thành khẩn nói. Tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-doi-la-nuong-cuong-buc-cha/188589/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.