Nhã Thanh cho conngủ xong, đứng dậy lắc mình một cái nhảy lên mái nhà. Ngẩng mặt nhìn ánh trăng khuyết hình lưỡi liềm, nàng có chút nhớ Cố Tử Phong rồi. Nhiềukhi nàng tự nghĩ, mình làm như vậy là đúng hay sai. Dù sao một người đàn ông băng sơn như hắn, sức chịu đựng cũng rất lớn, từ khi bắt đầu, có lẽ hắn đã chịu đựng rất nhiều. Chịu đựng rồi chịu đựng, nỗi đau càng tíchlũy, như thế thì thật khổ sở. Nàng ác độc qúa rồi. Chỉ hi vọng hắn mautìm thấy nàng, cho dù hắn mắng nàng, đánh nàng (ách, cái này không cần)nàng cũng muốn nhanh chóng gặp hắn. Hơn hai năm không gặp, nàng rất nhớhắn, có lẽ nàng đã vướng vào lưới tình cảm mất rồi. Nhưng mà không biếthắn đang làm gì, ở đâu, hắn có nhớ nàng nhiều thật nhiều không, bên hắncó người phụ nữ nào sao. Nàng thật muốn hắn ngay lúc này.
Tuy nàng có cho người điều tra về hành tung của hắn, nhưng chỉ biết hắnđiều động rất nhiều người tìm nàng, tìm cho đến nay, và biết được tàisản của hắn càng ngày càng khổng lồ. Còn về hắn ở đâu, như thế nào thìnàng không biết được chút nào, dù sao nếu mà hắn dễ để cho người điềutra ra thì đâu còn là hắn nữa. Nhưng mà cách đây hai tuần, nàng lại cónghe đến một ít tin tức về hắn. Cũng là một tháng trước nàng có thả ítdấu vết nhỏ của mình cho thuộc hạ hắn. Nàng nghe được, Chu công tử,thương buôn giàu nhất Thiên Huyền quốc sẽ đến thị trấn Thiên Sơn thamgia hội đấu giá. Hội đấu giá này diễn ra rất lớn, người có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-doi-la-nuong-cuong-buc-cha/1466974/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.