Cố Tử Phong đi trênđường, sắp tới cổng thành, bỗng nghe thấy tiếng ngựa thú đang dồn dậpphía sau, cảnh giác thăm dò mới biết là thuộc hạ của hắn, người đượcphái bảo vệ Nhã Thanh. Hắn kì quái, trong lòng bộp một cái, chẳng lẽ xảy ra chuyện? Cho xe dừng lại, một lúc sau người đó liền tới.
"Bái kiến chủ tử. Thuộc hạ không làm tốt nhiệm vụ, mong chủ tử trách phạt."
"Có chuyện gì?" Sắc mặt không tốt.
"Chủ tử, người đi được một khắc, Hoạn công tử liền bị người bắt đi." Tênthuộc hạ nói, tâm có chút run run, lấy trong áo ra một tờ giấy đưa choCố Tử Phong.
Là một bức thư ngắn, trong đó là những chữ viếtngoệch ngoạc quen thuộc, Cố Tử Phong chưa bao giờ quên nét chữ của nữnhân chết tiệt ngày đó. 'A, xin chào, lâu quá không gặp. Vô tình biếtđược chỗ ở của ngươi, muốn đến thăm nhưng không có ngươi ở nhà. Thấy tên béo này được bảo vệ rất tốt nên mượn tạm, có gì lúc ngươi về thì đi tìm hắn cũng được. Ta chỉ ở loanh quanh trong thành, không đi xa đâu, chỉlà tên béo này ta nhìn không vừa mắt lắm, hi vọng hắn không mang thươngtích khi ngươi tìm thấy. Thân ái.'
Cố Tử Phong đọc xong,khuôn mặt tức giận đến đỏ rần, hắn trên đời này chưa bao giờ muốn giếtngười như vậy. Nhanh chóng cho người hủy bỏ lịch hẹn, rồi theo thuộc hạvề nhà, phát động rất nhiều cao thủ đi tìm kiếm nàng.
Hắnmuốn lục tung cả thành rồi, nhưng không thấy bất kì manh mối nào chothấy có sự xuất hiện của nàng. Trời đang dần tối, Cố Tử Phong trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-doi-la-nuong-cuong-buc-cha/1466971/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.