"Oa, ngươi thật giỏi, hoá trang thật tốt nha, cứ như hai người." Nhã Thanh trầm trồ khen ngợi Cố Tử Phong, hắn ta sau khi biến mất một lúc liền trở thành thế này.Mắt xếch phong tình, mũi vẫn thế nhưng lại có hương vị khác, miệng cườicười hoàn toàn khác với ngày thường. Nàng nhìn mà muốn chảy nước miếng.
"..." Cố Tử Phong không nói gì, trong bụng suy nghĩ, ngươi hoá trang còn thật giống đấy.
"Bây giờ chúng ta đi đâu?" Nhã Thanh hiếu kì hỏi, nàng và hắn đi cũng được một lúc rồi.
"Ngươi biết Vân Nhã lâu không?" Hắn không trả lời mà hỏi lại.
"Biết nha, rất nổi tiếng đó." Nhã Thanh mũi phỉnh phỉnh, hếch mặt nói, lạisuy nghĩ 'thanh lâu của ta, sao ta lại không biết.'
"Dẫn ta tới đó."
"Ngươi tới đó làm gì?" Chẳng lẽ hắn đi chơi gái. Nhã Thanh sửng sốt nghĩ.
"Có việc."
"Việc gì?" Nhã Thanh theo quán tính hỏi, nhưng nhìn thấy vẻ mặt băng sơn của hắn thì không nói gì nữa.
"..."
'Ngươi thật đáng ghét, đứng với ta thì mặt hầm hầm, tí nữa gặp người ta chắcchắn cười tươi cho coi.' Tiếng Nhã Thanh lầm bầm lọt vào tai Cố TửPhong, không ai để ý mép của hắn có nhếch lên một tí, sau lại tắt.
--- ------ ---
"Chào Đào tiểu thư, để ngươi đợi lâu thật ngại quá." Cố Tử Phong cười cười,hướng cô nương ở trong phòng nói. Tai không để thoát tiếng lầm bầm củangười bên cạnh. 'Đoán không sai mà, nam nhân đều như nhau, thấy gái thìhớt hớt. Xí.'
"Xin chào Chu công tử, ta cũng là mới tới không lâu, mời ngồi." Đào Thi Anh đứng dậy, mắt nhìn chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-doi-la-nuong-cuong-buc-cha/1466965/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.