Cắt ngang luồng suy nghĩ đó của chàng, một binh sĩ đến báo tin: 
- Điện hạ tốt quá rồi, đại hoàng tử đang dẫn binh đến tri viện cho ta 
Nghe thấy thế, tảng đá ngàn cân trong lòng chàng đã được bỏ xuống, chàng vui mừng thấy rõ, lập tức xông ra đến chỗ Phàn Uyên. Thấy Hoàng huynh của mình chàng bất giác trở thành một đứa trẻ. Chàng gọi lớn: 
- Hoàng huynh! huynh đến rồi! 
Phàn Uyên quay lại điềm đạm nói: 
- Ừ ta đến rồi! Chỗ này đệ cứ giao cho ta! Mau đến chỗ mà đệ nên đến đi! 
Hiểu ý của Phàn Uyên chàng liền gật đầu và nói với giọng điệu chắc nịch: 
- Được! Đệ sẽ đem đầu tên thủ lĩnh của chúng về cho huynh xem! Đệ đi đây! 
Tiếng hô hào nô nức của binh lính làm cho khí thế của đội quân cao lên ngút trời 
- Xông lên! Quân tri viện đã đến rồi, chúng ta có thể lật lại thế cờ này rồi! 
Tin tức ấy đã vực dậy tin thần cho các binh lính, họ như được tiếp thêm sức mạnh, dồn hết sức lực cuối cùng để chiến đấu giành thắng lợi. Còn đám ma quân kia, khi nghe tin ấy liền hoang mang, lo sợ một phần vì binh chi viện đã tới và một phần vì Phàn Long lần nữa xông trận.Tuy tên tuổi của chàng không bằng Bạch Đình nhưng cái tên Phàn Long cũng là nỗi khiếp sợ đối với ma giới vì chính chàng là người đã đem quân đến đánh thẳng ma giới để cảnh cáo chúng không được lăm le xâm chiếm thiên giới. Chàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-doi-kiep-kiep-van-lac-nhau/2945616/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.