🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chàng không quát tháo nhưng ngữ điệu của chàng lại khiến bao người phải khiếp sợ. Nó vừa uy quyền lại có phần châm biếm.



- Thân phận thấp kém mà cũng to gan lớn mật nhỉ? Ngươi chỉ là một tinh linh nhỏ bé, đừng quá tự cao. Đã đến Tây Long cung là phải tuân theo luật lệ mà ta đề ra. Đã hiểu chưa?



Giấc mộng của Tố Chi giờ đã vỡ tan tành. Cô ngồi co rúm người lại, run rẫy và sợ hãi. Bầu không khí bây giờ rất căng thẳng, nắng gắt, lặng gió, mọi người cũng chẳng dám hó hé một câu nào. Chàng nói xong liền rời đi cùng Hàm Khiết. Thấy chàng đi khuất, mọi người cũng đứng dậy đi làm việc của mình bỏ mặc một mình Tố Chi ngồi dưới đất đầy tủi nhục. Một tay cô ôm mặt, tay còn lại siết chặt những viên sỏi dưới đất đến gướm máu, ánh mắt ngập tràn sự giận dữ. Cô tự nhủ với lòng:



*Bọn rác rưởi! Các ngươi cứ chờ đó cho ta*



- -----



Thoáng chốc trời đã về đêm. Bầu trời phủ một màu xanh đen huyền ảo, điểm xuyến lên đó những ánh sáng vàng lấp lánh của trăng và sao. Quả là một cảnh đẹp đến nao lòng! Không gian xung quanh, vạn vật đều yên tĩnh chỉ có một mình Bạch Đình ngồi thưởng rượu dưới trăng. Gió thổi man mát, lá cây lào xào, hương rượu nồng nàn càng làm lòng người trở nên êm dịu và bình yên. Nàng chầm chậm đưa chén rượu lên môi, khẽ nhấp một miếng rượu. Dưới ánh trăng mờ ảo này nàng thật đẹp! Một vẻ đẹp lạnh lùng, sắc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-doi-kiep-kiep-van-lac-nhau/2945584/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.