“Rất xinh đẹp. Hiên Viên tổng, đây là nhà của ngươi?” Đôi mắt màu tím xoẹt qua tia giảo hoạt sau đó nhanh chóng biến mất rồi cô mờ mịt xoay đầu nhìn phía đang cười cười Hiên Viên Thần tò mò hỏi.
Nghe câu hỏi cùng vẻ mặt mờ mịt của cô nụ cười trên mặt hắn chợt cứng đờ lại, đôi mắt màu trà khẽ ảm đạm rồi sắc mặt tái mét dọa người. Hắn nghiến răng nghiến lợi nhìn kẻ vừa phá hoại tâm trạng thoải mái của mình rất muốn ôm cô vào lòng sau đó hung hăng vỗ vài phát vào mông của cô để trừng phạt như khi bé.
Bất quá hắn bắt buộc phải chấp nhận đây là sự thật bởi vì hắn mơ màng nhận ra không những cô không nhận ra hắn mà cả tất cả mọi việc trong quá khứ cô đều quên nó một cách sạch sẽ.
Sạch sẽ cứ như một tờ giấy trắng không có lấy một tia tì vết trên đó.
Nhìn phía xanh mét mặt mày tên nam nhân nào đó Hà Mộng Điệp cảm thấy càng thêm vui vẻ, đôi mắt màu tím chớp chớp vài cái rồi đôi mi thanh tú nhíu lại đầy vẻ khó xử.
“Hiên Viên tổng, như vậy không tốt lắm đâu. Ngươi không sợ vợ ngươi sẽ đau khổ khi thấy ngươi….” giọng nói lấp lửng đầy vẻ áy náy cùng rối rắm khiến Hiên Viên Thần càng thêm đau đầu, hắn đưa chìa khóa xe cho bảo vệ rồi ôm ngang eo cô khiêng vào nhà.
Hà Mộng Điệp vùng vẫy vài cái không thoát được cũng mặc kệ hắn, dù sao cô bây giờ đang bị mất trí nhớ, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-doi-kiep-kiep-mai-yeu-em/2362563/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.