Hà Mộng Điệp nhàn nhã đi lên cầu thang bằng cẩm thạch rồi quẹo phía tay phải đi dọc theo bức tường tinh xảo được trang trí bằng những cây đèn treo hai bên tường. Cô dừng chân nơi cánh cửa màu trắng có một bảng hiệu nhỏ trước mặt đưa tay gõ cửa.
*Cộc cộc.*
Hà Tư Triệt ủ rủ bò xuống giường rồi đi lại mở cửa sau đó ngọt ngào mỉm cười ôm chầm lấy đùi của nương thân rồi dụi dụi đầu nhỏ vào đùi cô chu môi nhõng nhẽo…
“Mộng Điệp mỹ nhân… Hôm nay nương tới trễ hết mười lăm phút hai mươi sáu giây.” Bàn tay nhỏ xíu đang đeo đồng hồ của cậu nhóc giơ lên cao như để chứng minh bản thân mình đang nói là sự thật sau đó đưa tay kéo cô vào phòng…
Hà Mộng Điệp cười cười đi theo tiểu nhi tử rồi ngồi xuống mép giường nhìn phía đang cổ cao cao đống chăn khẽ bật cười, bàn tay trắng nõn ôn nhu vỗ vỗ vài cái lên cái đầu nhỏ đang lòi ra ngoài một nhúm tóc rồi bắt đầu đưa tay đẩy ra đống mền đang che lấy thân thể bé nhỏ của đại nhi tử sủng nịch cười. Mái tóc màu nâu hạt dẻ mềm mại ngoan ngoãn nằm yên cho cô vỗ nhẹ rồi cậu nhóc ngẩng lên khuôn mặt nhỏ nhắn đang đỏ bừng.
“Tiểu Thần… trùm mền như vậy sẽ bị ngộp.” Cho nên ngươi đừng bịt kín như vậy. Nhìn xem… cả khuôn mặt đều đỏ bừng.
Hà Tư Thần nhanh chóng ngồi dậy ôm chầm lấy Mộng Điệp dụi dụi đầu nhỏ vào lòng cô rồi dựa đầu vào hỏm cổ nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-doi-kiep-kiep-mai-yeu-em/2362519/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.