Hôm nay là ngày cuối cùng của buổi nghỉ phép… Hiên Viên Thần lại đến Sweetlovi cũng là chiếc bàn quen thuộc ngay ô cửa sổ nhưng hôm nay người đưa thực đơn tới lại là người hắn hay nhìn lén… mái tóc bạch kim được cô bính lại phía sau đầu… khuôn mặt tinh xảo lại đang ngọt ngào nhìn hắn mỉm cười… giọng nói mềm mại quen thuộc vang lên khiến hắn cứ ngỡ đây là một giác mơ tuyệt đẹp...
“Tiên sinh. Xin hỏi ngài dùng gì?”
Hà Mộng Điệp nhìn phía đang thẩn thờ nhìn mình nam nhân trước mắt khẽ cau mày lại một cách khó hiểu… cô khẽ nghiêng đầu tò mò rồi lịch sự cúi đầu chào một lần nữa...đây là có chuyện gì a? Thấy nam nhân đng nhìn mình vẫn không phản ứng cô khẽ nhíu lại đôi mày liễu của mình rồi đưa tay quơ quơ trước mặt hắn lặp lại câu hỏi…
“Tiên sinh? Xin hỏi ngài dùng gì?” … giọng nói ngọt ngào xa cách lại lần nữa vang lên khiến đang thất thần nam nhân trước mắt khẽ luống cuống...
“Ta… ta dùng Willow. Một tách Willow nóng... Cám ơn.”
Giọng nói trầm đầy mị lực khàn khàn...Hiên Viên Thần chợt giật mình tỉnh thần lại rồi lúng túng trả lời câu hỏi của cô… đôi mắt màu trà ảm đạm nhìn theo bóng lưng của cô biến mất sau cánh cửa phòng bếp… Vũ Mộng Điệp… cô ấy không nhớ hắn.. cô hoàn toàn không nhận ra hắn… là thật sao? Sao có thể? Từng câu hỏi như một nhát dao đâm vào tim khiến hắn trở nên càng thêm khó thở.. sắc mặt xanh mét cúi gầm xuống bàn...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-doi-kiep-kiep-mai-yeu-em/2362499/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.