Mặc Thiếu Hàn nhìn phía bạn tốt khẽ lắc đầu.. rốt cuộc Hà a di vẫn mang trên vai gánh nặng đó.... Vẫn luôn ám ảnh cái chết của người đó liên quan với mình... cho dù đã kết thúc những ân oán của đời trước nhưng đổi lại đó là sự mất mác đến suốt cả cuộc đời... dù sao người đã mất cũng không sống lại được...
Đinh Mạc Vũ nhấp tách trà khẽ gật đầu dù sao thất vọng cũng đã nhiều... cho dù lần này lại lần nữa thất vọng có lẽ cũng sẽ không tuyệt vọng như những lần trước... chỉ hy vọng lần này sẽ tìm được...
Mặc Thiếu Hàn nhìn hữu hảo bước ra ngoài cũng chỉ khẽ thở dài một hơi... chỉ vì hiểu lầm nhỏ mà mất đi hai mạng người... có đáng hay không?
......
Bối Ngọc Nhi kéo tay cô lên tận tầng 28 của công ty đi kiếm phòng làm việc mới rồi dặn dò vài câu như bà quản gia mới yên tâm xuống lầu làm việc của mình...
Hà Mộng Điệp cảm thấy dở khóc dở cười nhìn hành động cẩn thận của Bối Ngọc Nhi.... trong lòng lại ấm áp lạ thường..
Trên bàn làm việc là ánh sáng của chiếc laptop trắng bạc đang chiếu vào thân mình nhỏ nhắn cùng những tiếng gõ lách cách vang lên... Hà Mộng Điệp một bên đọc một bên lại nhanh chóng phiên dịch rồi chỉnh sửa mọi thứ...
Một bóng đen che đi ánh sáng của chiếc đèn trần... thân hình thon thả lịch sự trong bộ vest đen nhã nhặn đặt lên bàn vài xấp tài liệu... cô nhìn nhìn xấp tài liệu đặt trên bàn, đôi tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-doi-kiep-kiep-mai-yeu-em/2362438/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.