Lần nữa tỉnh giấc đã là buổi sáng. Cô xử lý tươm tất một chút bản thân mình rồi cầm số tiền ít ỏi mình có mua một tờ báo vừa đọc vừa đi dọc theo những con đường dài ngoằn để kiếm việc…. Trên tay là nửa ổ bánh mì còn lại được gói lại kỹ lưỡng trong lớp báo... đối với một người đang đói bụng như cô thì đây đã là miếng bánh xa xỉ nhất mà mình có được...
Ngồi bên vệ đường cô khẽ thở dài một cách mệt mỏi chán chường vừa nhai lấy miếng bánh mềm èo khô khan vừa cúi đầu nhìn phía những gạch chéo trên tờ báo.. từ sáng đến giờ cô đã đi quãng đường khá dài đã đến 5 công ty lớn nhỏ nhưng không ai nhận. Biết làm sao được… cô không có chứng minh thư cũng không có văn bằng gì trên người … một kẻ vô danh tiểu tốt vô gia cư nếu người ta nhận cô mới cảm thấy là điều kỳ lạ… xã hội thực tế bây giờ muốn kiếm ra một người tốt bụng như bà cụ lúc trước đã rất khó… nên cô cũng không hy vọng gì nhiều những người khác sẽ như vậy…
Số tiền còn lại trên người chỉ đủ cho vài bữa ăn nữa… còn một chút ít ỏi cô tồn lại trong nhà để dành cho những khi nguy cấp…
Mãi thất thần suy nghĩ thì phía bên phải của cô đột nhiên vang lên những tiếng xì xào nói chuyện… khiến đang nhấm nuốt miếng bánh cuối cùng cô tò mò xoay đầu lại nhìn...
Một cô gái lạch bạch vội vàng cầm lấy xấp giấy hối hả chạy tới trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-doi-kiep-kiep-mai-yeu-em/2362415/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.