Đêm noel đã đến , bên ngoài thật náo nhiệt , vẫn là những cây thông và ông già noel được dựng lên đầy rẫy trên những phố phường.
Nhưng náo nhiệt đến đâu, không có anh cũng dần trở nên vô vị.
Cẩn Dịch đã nói rằng anh ấy muốn đưa cô ra ngoài chơi lễ .Du Thừa Ân cũng không muốn để cho kí ức xưa cũ làm bản thân buồn bã nên đồng ý cùng anh ngồi lên xe .
Ấy vậy mà anh ta lại đưa cô đến nhà hàng mà trước kia cô và anh cùng đến.
Đêm noel đúng thật là có rất nhiều người ghé đến đây , bởi vì nhà hàng này năm nào cũng đặc biệt trang trí và tổ chức các chương trình hay ho dành riêng cho ngày giáng sinh.
Du Thừa Ân muốn không buồn nhưng mọi thứ sao vừa trùng hợp lại vừa như được sắp đặt.
Người dẫn chương trình đang nói thì nhìn trúng cô , anh ta cười vui vẻ nói vào micaro:"Cô gái trẻ, hôm nay cô có muốn lên hát một bài nữa hay không naòo"
Cẩn Dịch lia mắt nhìn qua Du Thừa Ân làm cô có chút lúng túng sau đó cô xua tay cười xuề xòa với người mc , ra hiệu cô không muốn hát.
Hắn ta lại không biết điều mà nói tiếp :"Mọi người có ai nhớ cô gái ấy không ạa?"
Những tên đàn ông có mặt hầu như đều hò reo lên làm Du Thừa Ân cảm thấy xấu hổ thiếu điều không đào một cái lỗ mà chui vào.
Cẩn Dịch không hề cảm thấy buồn bực vì trước kia cô từng đến với một người khác mà lại có chút quan tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-doi-kiep-kiep-chi-yeu-em/420973/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.