Kì nghỉ đông cuối cùng cũng kết thúc , buổi sáng khi Du Thừa Ân đang nằm ngon lành trong vòng tay ấm áp của người đàn ông liền bị véo má đau đến tỉnh .
Cô cựa quậy lèm bèm nói :"Uhm để em ngủ"
Anh ôn nhu nói :"Dậy đi , sáng nay em đi làm đấy"
Du Thừa Ân vùi sâu vào người anh hơn nói :"Ừ" sau đó lại ngủ đi.
Hàn Thiên Viễn nhàn nhạt nói :"Em như vậy anh không nỡ để em đi làm nữa"
Chẳng có lời đáp nào , Hàn Thiên Viễn thở dài bế ngang người cô lên , cô gái vẫn co tròn trong người anh ngủ .
Anh đặt cô lên bồn , lấy khăn thấm nước giúp cô lau mặt.
Du Thừa Ân cựa quậy lim dim mở mắt , cười nói :"Gì thế"
Hàn Thiên Viễn đặt lên môi cô một nụ hôn nhẹ sau đó cong môi cười nói :"Nhắm mắt ngủ tiếp đi , anh giúp em thay đồ"
Cô vô thức nhớ lại lời anh nói trước kia "Trong mắt anh em là người phụ nữ khuyết tật" bỗng dưng bật cười .
Hình như cô thật sự khuyết tật.
Hàn Thiên Viễn đưa cô nằm ra giường, tìm quần áo cô hay mặc đi làm sau đó bắt đầu giúp cô thay.
Khi anh chuẩn bị cài móc áo ngực vào nhau , liền khựng lại ném sang một bên.
Anh cúi xuống ngậm lấy nhũ hoa của cô gái ra sức cắn mút.
Du Thừa Ân nhíu mày ngồi dậy liền bị anh giữ lấy tay khóa trụ đưa lên đỉnh đầu.
Cô khàn giọng :"Anh um anh làm gì vậy"
Hàn Thiên Viễn bắt đầu trường lên người cô ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-doi-kiep-kiep-chi-yeu-em/420962/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.