Tô Lam sau khi nhận được những lời kia của Hải Đường , tâm trạng liền có chút tốt hơn.
Cô giúp việc nói Du Thừa Ân đến , Tô Lam liền nói mau mau mở cửa cho cô ấy vào.
Nhìn thấy Tô Lam như vậy , Du Thừa Ân có chút thở phào.
Điện thoại của Hàn Thiên Viễn vang lên , Du Thừa Ân loáng thoáng nhìn thấy hai chữ Vương Mạo .
Không biết Vương Mạo nói gì , Hàn Thiên Viễn trả lời :"Đang ở nhà Tô Lam , cậu qua đây rồi nói"
Du Thừa Ân quay phắt sang hỏi :"Có chuyện gì vậy anh?"
"Vương Mạo nói có chút tin tức của Hải Đường"
Tô Lam cũng vô thức hồi hộp chờ tin từ Vương Mạo , lòng thầm cảm ơn anh ấy đã không để bụng chuyện cũ.
Lúc Vương Mạo đến , anh ta đưa mắt nhìn Tô Lam sau đó ngồi xuống sofa nói :"Hải Đường thành khẩn khai báo và hối cải nên được pháp luật khoan hồng , giảm mức án xuống ngồi tù ba mươi năm , nếu trong quá trình cải tạo tốt , có lẽ là được giảm án"
(Lời thoại của nhân vật chỉ mang tính chất tượng trưng, mình không hề am hiểu về luật pháp nhé)
Đối với chuyện này cũng đủ để mọi người thở phào , nhưng hai mươi ba mươi năm mà nói là cả nửa đời người . Mà cho dù một người ngồi tù hai năm trở ra , người kia cũng khó lòng chấp nhận.
Tưởng rằng Tô Lam sẽ lại òa khóc , không ngờ cô ấy lại điềm tĩnh đến kinh ngạc , lại còn mỉm cười nói một câu :"Cảm ơn anh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-doi-kiep-kiep-chi-yeu-em/420960/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.