Cứ vào cuối tuần thì Hàn Thiên Viễn sẽ lại cùng cô đến bệnh viện thăm ba , lần nào anh ấy cũng đem theo rất nhiều đồ bổ , trong phòng bệnh bây giờ lòe loẹt những hộp xanh xanh tím tím , có lúc cô nói có phải nên chuyển phòng bệnh cho ba cô thành căn phòng một trăm mét vuông để anh để quà hay không? Vậy mà anh vuốt cằm thật sự suy xét đến việc đó.
Hôm nay Tô Lam gọi cô đến hộp đêm , cô ấy vừa cùng Hải Đường về nước .
Lần trước cứ nghĩ sẽ ở lại nước ngoài lâu cho nên số lần gặp Tô Lam ít ỏi đến nỗi không thể nhớ ra là cả hai có gặp nhau.
Tô Lam thật biết nghĩ cho cô , lúc nào muốn hẹn ra ngoài đều là vào cuối tuần , cuối tuần hầu như cô luôn là con người rảnh rỗi , nếu không có hẹn với Thiên Viễn thì sẽ ngồi nói chuyện với ba ở bệnh viện.
Nhưng gần đây Hàn Thiên Viễn đã đi công tác , cô hoàn toàn đồng ý với Tô Lam.
Chiếc xe taxi chở cô đến nơi , Du Thừa Ân mang một chiếc quần bò ống loe , mặc một chiếc áo nhung tăm ngang eo tay dài ôm sát cơ thể bước xuống xe sau đó tiến vào bên trong.
Vừa đến nơi đã thấy đám người Tô Lam và Hải Đường , trong đó còn có một số bạn học cũ của cô , đều đã tốt nghiệp nhưng mọi người vẫn thường xuyên giữ liên lạc và lui đến đây chơi .
Tô Lam thấy cô thì hớn hở vẫy tay bảo cô ngồi xuống cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-doi-kiep-kiep-chi-yeu-em/420948/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.