"Nhân viên của tôi đắc tội với anh rồi sao?"
Hàn Thiên Viễn nói như điều mình chuẩn bị nói ra rất đỗi bình thường :"Muốn biết thôi"
Lục Thăng đỡ trán :"Tiểu tổ tông của tôi ơi , giờ này anh gọi điện chỉ để tôi giải đáp thắc mắc cho anh.."
Hàn Thiên Viễn mất kiên nhẫn nói :"Mau lên"
Lục Thăng vội vã chấp thuận :"Được rồi được rồi , cô ấy làm ở bộ phận nào?"
"Không biết"
Suýt nữa Lục Thăng đã ném điện thoại vào tường , anh gào lên :"Thiên Viễn , anh đùa tôi đấy à?"
Hàn Thiên Viễn lại cúp máy , bên kia Lục Thăng chửi thề một câu sau đó tiếp tục ôm vợ ngủ , cô ấy hỏi có chuyện gì vậy , anh liền nói :"Tên thần kinh gọi quấy rối"
...
Hàn Thiên Viễn ôm một bụng thắc mắc đi ngủ , sáng hôm sau liền xuất hiện quầng thâm vì không thể ngủ được .
Và tình trạng đó kéo dài cả tuần lễ mà anh đi công tác đó .
Lúc máy bay vừa đáp xuống , anh liền lái xe đến công ty Lăng thị.
Trên đường anh ngẫm nghĩ "Tại sao mình phải để tâm chuyện cô ta tên gì chứ?"
Nhưng tay thì vẫn lái đến Lục thị.
Khi anh bước vào , mọi người đều cúi đầu chào một tiếng Hàn tổng , anh chỉ gật đầu qua loa sau đó lên thẳng phòng tổng giám đốc.
Lục Thăng đang ngồi trước bàn làm việc , có tiếng gõ cửa anh ngẩng đầu lên nói :"Mời vào"
Anh cũng quên mất chuyện của tuần trước , niềm nở đứng dậy chào :"Thiên Viễn , sao lại đến đây"
Hàn Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-doi-kiep-kiep-chi-yeu-em/274106/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.