Ngày hôm nay, tôi biết được một điều mà lâu nay tôi không tin, đó là quả báo thật sự có tồn tại.
Mỗi người đều có cái duyên của mình, nếu như ta gặp nhau sớm hơn thì ta cóphải là một đôi không, không có cô ấy có phải ta sẽ hạnh phúc không?
Câu trả lời là không, vì trên thế gian này không tồn tại chữ "nếu". Chữ nếu thật sự xảy ra thì trên thế gian này không tồn tại ranh giới giàunghèo.
Nhìn anh cùng cô ấy cười vui thì liệu nụ cười em có còn nữa không? Thề là có 100 người sẽ mất 99,5 người nghĩ em đang vui, người còn lại cũng bán nghi thôi.
Lúc buồn nhất, cũng là lúc em cần một mình nhất, sự yên tĩnh đó để em biếtmình phải kiên cường mà chóng lại cả thế giới này, nước mắt chảy rađược, không thể thu lại được, nhưng em có thể tự mình lau đi được.
***
Nắng nhẹ nhàng xuyên qua rèm cửa, không âm thanh không động tĩnh chỉ cótiếng thở đều của tôi. Chậm rãi mở mắt, tôi nhìn thấy giường trống rỗngkhông thấy bóng dáng hắn đâu, nhìn ra cửa phòng thì đang mở. Chờ đợi gìnữa mà không về, ngồi dậy nhanh bước ra cửa thì lại nghe giọng hắn ngoài cửa vọng vào, và kèm theo đó là giọng một người con gái.
- Đó là ai, anh nói đi, anh giải thích đi, sao anh dám dẫn đứa con gái khác về nhà ngủ qua đêm ?
- Đó là Bum, em không cần phải biết nhiều như thế là quá đủ rồi.
- Anh nói như vậy là sao, anh không yêu em nữa à, việc anh dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-con-gai-tin-vao-ai/1326600/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.