Ngày 5 tháng 12, trời mưa.
Chân đang run, rất run... đoạn đường 100 mét mà cứ tưởng dài như khoảng cách từ sao hỏa đến trái đất, đi hoài mà sao không thấy tới trường.
Bỗng nghe tiếng gọi phía sau. Quay lại, người đó là Thiên Long.
- Anh gọi nảy giờ.
- Yong đâu anh ?
- Mới gặp mà đã hỏi Yong, nhớ nó hả ?
- Giời.... nhớ nó em nhớ cái đầu gối em cho rồi.
- Haha... lên xe đi anh chở đi học, nay thằng Yong nghỉ không đi học đâu.
Tôi leo lên xe Thiên Long, để Long chở tới trường cho nhanh, chứ đi bộ 'từ trái đất tới sao hỏa' chắc chết dọc đường.
Tới gần trường, tôi kêu Long thả tôi xuống để đi bộ vào. Trước khi đi Long có hỏi tôi.
- Chiều nay đi thăm thằng Yong không ?
- Bị gì ?
- Thằng Yong đánh nhau tét đầu tét đít gì đó bị đưa đi bệnh viện hôm qua rồi.
- Lưu manh giả danh trí thức.
- Nói đúng rồi đó, chiều đi không anh đợi.
Tôi gật đầu rồi đi vào trường, Long cũng đi gửi xe.
Suốt giờ học tôi cứ lo sợ, mặc áo dài thì thế nào cũng dễ bị người ta phát hiện ra tôi có baby thôi. Nên suốt 5 tiết học tôi lấy balo đặt trước ngực để che cái bụng đi, mặc dù bụng còn xẹp lép. ( nghĩ lại đúng chất đeo balo ngược luôn =)))) ). Nội cái chuyện mà tôi ngồi trong lớp mà xin đi vệ sinh hoài cũng đủ làm cả lớp chú ý rồi, bữa vậy thủ sẵn 2 chai nước trong balo, cứ 5, 10 phút lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-con-gai-tin-vao-ai/1326557/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.