Lúc Sở Chiến ngây ngô ở trong phòng không có việc gì để làm, cửa phòng tắm từ từ mở ra, Đường Tố Khanh mặc áo cưới màu trắng chậm rãi đi ra, lông mi mang theo xấu hổ, gió nhẹ xuyên qua cửa sổ thủy tinh sát đất thổi lên, làm ánh sáng bạc tô điểm cho làn váy tung bay lên.
Con mắt Sở Chiến chăm chú khóa ở trên người Đường Tố Khanh, không muốn đem mắt dời đi, cô đột nhiên xuất hiện khiến cho cả gian phòng phải ảm đạm, mới vừa nhìn thấy cái áo cưới này, Sở Chiến nhìn trúng vì chiều rộng ở eo đủ rộng, không đến nổi ép hư đứa bé của anh và cô, cứ như vậy một món áo cưới bình thường ở trong mắt của anh, mặc ở trên người cô gái nhỏ của anh trở nên giống như tiên nữ hạ phàm, có loại cảm giác theo gió cuốn đi .
Thiết kế eo rộng rãi chẳng những không khiến cho cả người cô nhìn béo hơn, mà ngược lại thoạt nhìn càng thêm ưu nhã cao quý, làm cho lý trí kiêu ngạo của anh đang từ từ thoát khỏi đại não, ánh mắt nóng bỏng không khống chế được trở nên thâm thúy.
Thật lâu không nghe được âm thanh gì, Đường Tố Khanh từ từ ngẩng đầu lên tò mò nhìn về phía người đàn ông, chỉ thấy ánh mắt của anh thâm trầm mù mịt, làm cho người ta đoán không ra đang suy nghĩ gì, cô nhỏ giọng hỏi: "Không đẹp sao?" .
Bây giờ trong lòng Đường Tố Khanh rất hối hận, sớm biết đã chọn bộ áo cưới có thắt lưng khác, dù sao kết hôn là việc lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-chong-cung-chieu-em-den-nghien/17369/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.