Khi cô gái nhỏ củaanh nói ra tên thật của mình, Sở Chiến biết điều anh lo lắng rốt cụccũng đến, hai tay đặt lên vai cô, sợ hãi vội vàng nói: "Bảo bối, em hãynghe anh nói, anh thừa nhận từ đầu tiếp cận em là có mục đích..."
"Cuối cùng anh cũng thừa nhận anh không phải là Giang Thiếu Hiền, cuối cùngcũng thừa nhận anh tiếp cận tôi là có mục đích khác, lqd tôi cứ tưởngrằng hạnh phúc chỉ là một mình tưởng tượng xa vời thôi, hóa ra đến đâytôi mới đúng là kẻ ngu ngốc nhất." Đường Tố Khanh cắn môi nhìn anh vớiánh mắt đau đớn.
Nếu lúc cô trở về từ bệnh viện là nghi ngờ, khóchịu, thì hiện tại nghe chính mồm người đàn ông này nói, cô cảm giáctrái tim mình như bị ai bóp chặt, ngoài khó chịu còn có sợ hãi, người mà cô thật tâm giao phó lại là người không những che giấu thân phận, cònmang theo mục đích tới gần cô, người chịu đựng nằm cạnh cô mỗi ngày,d-d-l-q-d vậy mà cô hoàn toàn không biết gì cả, nghĩ đến đó Đường TốKhanh không nhịn được mà run rẩy.
Cô gái nhỏ đau khổ, khuôn mặtvô cùng khó chịu làm trái tim Sở Chiến thắt lại, anh luôn yêu thương cônhư châu báu, bình thường nhìn cô ăn anh cũng cảm thấy yêu thương, đừngnói tới bây giờ thấy cô đau khổ, hận không thể cầm lấy bàn tay tự đánhmình ngay trước mặt cô vợ nhỏ.
Trên thực tế, Sở Chiến cũng làmnhư vậy, anh dùng tay tự đánh chính mình, thấy cô gái nhỏ vẫn không nhìn mình, giọt nước mắt sáng trong rơi trên gò má trắng nõn, Sở Chiến đaukhông tả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-chong-cung-chieu-em-den-nghien/17335/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.