Chương trước
Chương sau
Vợ chồng Đường Tố Khanh bên này đang ngủ say, bên kia, tòa kiến trúc cao lớn nhất thành phố S ——trong tầng cao nhất của tòa nhà cục tài chính, giờ phút này chính là lúc không khí khẩn trương, các nhân viên công tác ở cục tài chính đều run run rẩy rẩy làm việc, sợ bão táp không tên ở tầng cao nhất sẽ cuốn đến mình.
Một buổi sáng tinh mơ từ trên lầu truyền ra tin tức chính xác, không biết tại sao của lão đại của bọn họ này đột nhiên mất hồn mất vía, theo thời gian trôi qua, loại mất hồn mất vía đó lập tức biến thành nóng nảy lo lắng, ai chẳng biết chết sống đụng vào thì người đó xui xẻo.
Bắt đầu từ hôm nay buổi sáng, muốn cục trưởng cục tài chính tự mình phê duyệt tài liệu quan trọng đều không phê chuẩn, cảnh tượng này khiến lãnh đạo rất nhiều ngành âm thầm kêu khổ, phái người đi hỏi thăm tin tức đều không có kết quả, tự mình mời anh ăn cơm kết quả bị quát lớn phải dừng lại, nói anh là quan viên công chính liêm khiết, không chấp nhận hối lộ.
Nghe xong lời này, lãnh đạo rất nhiều ngành nghẹn họng nhìn trân trối, rốt cuộc đây là chuyện gì, trước kia bữa tiệc bình thường như vậy nhưng tiểu tổ tông này cũng sẽ đi, coi như không đi, muốn phê duyệt thu chi tiền tài cũng là chi xuống kịp thời, chưa từng xuất hiện tình huống như hôm nay vậy, rốt cuộc đây đang diễn kịch nào? Mọi người âm thầm suy nghĩ.
Giờ phút này, trong văn phòng tầng cao nhất của tòa nhà cục tài chính thành phố S, trong phòng làm việc to như vậy tràn ngập không khí khẩn trương, thảm lông dê vô cùng sang trọng phủ kín mặt đất, bàn công tác lớn bằng gỗ tử đàn đặc chế quay về phía cửa chính, bên tay phải bàn làm việc là ghế sa lon Italy bằng da thật và bàn trà, bên tay trái trưng bày rất nhiều đồ cổ cùng tủ sách thủy tinh lớn, rèm che cửa sổ to lớn sát đất màu vàng thanh lịch thổi phần phật ở dưới cơn gió nhẹ.
Mặc Ly mặc tây trang màu đen ngồi ở trên ghế cạnh bàn làm việc, tóc chải sáng choang, trong tay nắm một cây bút, tròng mắt đen nhánh lâm vào trong suy tư của mình, vẫn không động qua bút trong tay.
Một lát sau, cửa phòng làm việc bị gõ, thư ký riêng cầm trong tay một xấp tài liệu, run run rẩy rẩy đi tới, nhìn ánh mắt không vui mừng của cục trưởng cục tài chính, giọng nói thư ký hơi run rẩy nói: "Cục trưởng, đây là bên tòa thị chính kia vừa mới đưa tư liệu, xin ngài phê duyệt." .
Sau khi dứt lời, trong lòng thư ký liên tục kêu thảm, tại sao chuyện như vậy lại do anh tới làm, tâm tình cục trưởng hôm nay có thể nói không tốt tới cực điểm, anh đi vào không muốn bị mắng, nhưng không đưa tài liệu vào, nếu làm trễ nãi tiền bạc cấp phát, đến lúc đó đắc tội chính là nhân viên chính phủ lớn ở tòa thị chính rồi, thật là làm người khó cả đôi đường.
Thư ký vốn đang chuẩn bị nghe mắng không ngờ không có nghe thấy cục trưởng của bọn họ mắng chửi một tiếng, giọng nói cục trưởng giống như bình thường, mang theo một chút ý tứ sốt ruột, hùng hậu lên tiếng nói: "Đưa tài liệu qua đây, là ai đưa tới?" .
Nghe vậy, thư ký nhanh chóng đặt tài liệu cầm trong tay vào trên bàn làm việc của anh, đè nghi ngờ trong lòng xuống, cung kính nói: "Là một chủ nhiệm của tòa thị chính đưa tới, nghe nói là Phó Thị Trưởng bảo anh ta đưa tới." .
Mặc Ly từ từ lật xem tài liệu trong tay, không chút để ý lên tiếng nói: "Hả? Sao Phó Thị Trưởng không tự mình đưa tới?" .
Nghe vậy, thư ký cho là cục trưởng của bọn họ để ý Phó Thị Trưởng không tự mình đưa tài liệu tới đây, lập tức nói tin tức bát quái vừa mới vô tình nghe được ra: "Nghe nói hình như Phó Thị Trưởng bị bệnh, hôm nay xin nghỉ ở nhà nghỉ ngơi." .
Thư ký không có phát hiện sau khi nghe thấy anh nói tin tức Phó Thị Trưởng bị bệnh xin nghỉ thì bàn tay cầm tài liệu lật xem kia hơi dừng lại, cả người người đàn ông ngồi ở trên bàn làm việc cũng cứng lại chốc lát.
"Tôi biết rồi, đi nói cho người đưa tới, tôi sẽ tự mình liên lạc với Phó Thị Trưởng về chuyện ngân sách này, để cho đối phương về trước đi." Mặc Ly lạnh lùng phân phó nói.
Thư ký hơi thở phào nhẹ nhõm một hơi, gật đầu một cái, cung kính đi ra khỏi phòng làm việc.
Phòng làm việc to như vậy lập tức khôi phục lại dáng vẻ yên tĩnh, suy nghĩ chốc lát, Mặc Ly nhíu mày cầm điện thoại riêng lên bấm số điện thoại của văn phòng Phó Thị Trưởng ở tòa thị chính, điện thoại vang lên một lát sau, ngay lúc Mặc Ly sắp sửa cúp điện thoại, điện thoại bắt đầu được kết nối.
Một giọng nói ngọt ngào từ đầu bên kia điện thoại truyền tới: "Alo, ngài khỏe chứ, đây là văn phòng Phó Thị Trưởng của thành phố S."
Không có nghe thấy giọng nói khắc vào trong lòng, đáy lòng Mặc Ly lo lắng đồng thời cũng hơi phiền não, trầm giọng hỏi: "Phó Thị Trưởng không đi làm sao?" .
Nghe vậy, đầu bên kia điện thoại có chút sững sờ trong nháy mắt, sau đó giọng nói ngọt ngào vang lên lần nữa: " Hôm nay Phó Thị Trưởng xin nghỉ bệnh ở nhà nghỉ ngơi, xin hỏi ngài là?" .
"Nhà cô ấy ở đâu? Về chuyện ngân sách thi công cao ốc của tòa thị chính, tôi có một chút chi tiết muốn thảo luận với cô ấy." Mặc Ly hạ bút thành văn, trầm giọng nói, chân mày đẹp nhíu chặt bởi vì tin tức vừa mới biết, trong lòng anh nghĩ sẽ không phải là bởi vì tối hôm qua uống rượu mà bị bệnh chứ? Dù sao một cô gái nhỏ mảnh mai lập tức uống nhiều rượu như vậy, người bình thường cũng rất khó thích ứng.
Còn người đàn ông tuấn tú tự xưng là chồng của cô tối hôm qua làm cho trong lòng anh toát ra từng cổ chua xót, dựa vào cái gì mà người đàn ông kia có thể lấy được cô gái nhỏ ưu tú như thế, chỉ là bởi vì dáng dấp đẹp trai sao? Anh không nghĩ cô gái nhỏ là người nông cạn như vậy.
Thư ký ở đầu kia điện thoại vừa nghe thấy lời nói của anh, lập tức cung kính nói ra địa chỉ nhà cụ thể của Đường Tố Khanh, dù sao hiện tại việc thi công tòa thị chính mới đã trở ngại tầng tầng rồi, nếu lại bởi vì tiền bạc chưa đủ mà kéo dài quá trình thi công, đại khái đến lúc đó trách nhiệm của Phó Thị Trưởng rất lớn.
Lấy được địa chỉ cụ thể của cô gái nhỏ, Mặc Ly không có rất hưng phấn, ngược lại mang theo lo lắng nhè nhẹ, sau khi cúp điện thoại, cầm chìa khóa xe lên liền đi thẳng về phía bãi đỗ xe dưới tầng hầm.
Cho đến khi lão tổng cục tài chính lái chiếc xe Land Rover chói mắt kia ra khỏi bãi đỗ xe, ởlúc này nhân viên làm việc ở văn phòng của tòa nhà cục tài chính mới hơi thở ra một hơi, có loại cảm giác sống lại, tất cả mọi người nhìn một chút thảo luận cục trưởng của bọn họ làm sao vậy, chẳng lẽ là thất tình? Nếu không sao hôm nay tính khí âm tình bất định giống như ăn bom?
Mặc Ly cầm địa chỉ có được từ thư ký Phó Thị Trưởng trong tay, xe lái dọc theo đường đi gần như là bão tố về phía khu chung cư Lệ Giang của thành phố S, lúc đi ngang qua một cửa hàng dinh dưỡng, người đàn ông luôn luôn cẩu thả thế nhưng đột nhiên dừng xe lại, vội vội vàng vàng chạy vào trong cửa hàng dinh dưỡng, dưới ánh mắt nịnh bợ của nhân viên phục vụ hỏi thăm một vài vấn đề, sau đó mua một đống thực phẩm dinh dưỡng lớn, ở trong ánh mắt hâm mộ của phụ nữ xung quanh xách túi lớn túi nhỏ tiêu sái rời khỏi cửa hàng, chạy như bay một mạch về hướng chung cư Lệ Giang.
Ước chừng nửa tiếng sau, Mặc Ly cầm trong tay túi lớn túi nhỏ gì đó đi tới trước phòng ở tầng mười sáu của chung cư Lệ Giang, nhìn số nhà trước mắt, xác định địa chỉ không sai, lúc này mới khó khăn nhấn chuông cửa.
Đợi đã lâu cũng không còn người ra mở cửa, trong lòng Mặc Ly rất sốt ruột, tiếp vẫn nhấn chuông cửa, tiếng chuông cửa vang lên đinh đang đinh đang không ngừng, lúc này, rốt cuộc cửa chính bằng thép không gỉ đang khép chặt cũng mở ra, một người đàn ông mặc quần áo ở nhà bên trong đi ra, quần áo ở nhà trên người người đàn ông có chút loạn, tuyệt ngạo không kém tóc đang khêu gợi dựng lên, tròng mắt đen nhánh khẽ nhắm, khóe miệng khêu gợi không ngừng ngáp, vẻ mặt người đàn ông đang buồn ngủ mắt mờ mịt nhìn anh.
Mặc dù giờ phút này bộ dáng người đàn ông vẫn chưa tỉnh ngủ, Mặc Ly liếc mắt một cái liền nhìn ra đối phương là chồng gì đó của cô gái nhỏ, đối với người đàn ông trễ như vậy mới mở cửa, trong lòng Mặc Ly có một ti ti là không vui mừng, trực tiếp lướt qua người đàn ông như người chủ nam đi vào nhà.
Sauk hi cầm túi lớn túi nhỏ trong tay cất xong, Mặc Ly ở quan sát căn nhà trước mắt trong ánh mắt không vui của người đàn ông, nhìn căn nhà thiết kế ấm áp, trong lòng Mặc Ly toát ra từng cổ chua xót buồn bực, anhcũng thưởng thức không dứt ở trong phòng ấm áp của cô gái nhỏ và chồng cô.
Sở Chiến thong thả ung dung ngồi ở trên ghế sa lon, cả người lười biếng ngồi, không chút tính toán pha trà nào vì vị khách bất ngờ, thái độ đó rõ ràng chính là không kiên nhẫn ý muốn đuổi người, giọng nói không vui nói: "Đột nhiên đại giá quang lâm có chuyện gì không?" .
Sở Chiến cực kỳ không vui đối với người đột nhiên xuất hiện ở trong nhà, thứ nhất, anh đang rất hạnh phúc ôm lấy cô gái nhỏ yêu mến ngủ một giấc, đột nhiên chạy ra một Trình Giảo Kim quấy rầy mộng đẹp của anh như vậy, anh có thể vui vẻ đứng lên sao; thứ hai, người đàn ông xuất hiện trước mắt có lòng dạ xấu xa đối với cô gái nhỏ mà anh yêu thích, Sở Chiến đen tối hẹp hòi nhưng còn nhớ rõ chuyện người đàn ông này nói không buông tay đối với bảo bối của anh, bất kể kẻ nào mơ ước đến người phụ nữ của anh thì anh đều không thích.
Mặc Ly luôn luôn cao cao tại thượng không hề để thái độ của Sở Chiến ở trong lòng, nhìn quanh phòng khách một vòng vẫn không có nhìn thấy cô gái nhỏ mà anh nhớ thương , lập tức vội vàng hỏi "Tiểu Khanh đâu? Nghe nói cô ấy bị bệnh, là không thoải mái chỗ nào sao?" .
Nghe đối phương gọi người anh yêu thân mật như vậy, rốt cuộc Sở Chiến hoàn toàn nổi giận, trầm giọng cảnh cáo: "Vợ của tôi không cần sự quan tâm của anh." .
Vừa nghĩ tới cô gái nhỏ bị bệnh, người đàn ông tự xưng là chồng của cô này còn có tâm tình ngủ, đáy lòng Mặc Ly vô cùng không vui, châm chọc nói: "Ngay cả khi vợ bị bệnh mà anh còn có tâm tình đi ngủ, anh căn bản cũng không xứng có được tình yêu của cô, yêu chó và mèo cũng tốt hơn so với yêu một người như thế." .
"Vợ tôi tự nhiên có tôi quan tâm, không biết người từ đâu tới, tới từ nơi nào thì nêntrở về nơi đó đi, sau khi vợ tôi tỉnh lại không thích nhìn thấy người quái lạ xuất hiện ở trong nhà." Sở Chiến cắn răng nghiến lợi nói, trong giọng nói còn đặc biệt nhấn mạnh hai từ ‘ tỉnh lại ’ và ‘ quái lạ ’. Giờ phút này Sở Chiến không phát hiện dáng vẻ của anh bây giờ giống như một người chồng ghen tuông.
Mặc Ly thấy người đàn ông ở trước mắt không thức thời như vậy, giận đến không được, lập tức nói: " Anh tốt nhất lập tức gọi Tiểu Khanh ra ngoài, tôi còn có một ít chi tiết nói với cô về chuyện ngân sách, nếu bởi vì việc này làm lỡ ngân sách cho các hạng mục công trình, tôi nghĩ Tiểu Khanh nên rất khó trở về ăn nói." Việc tư không được, Mặc Ly liền dứt khoát mang công việc ra.
Nhưng Sở Chiến là ai, đại ca tung hoành cả giới hắc đạo sao có thể dễ dàng bị uy hiếp, không cho cô gái nhỏ của anh ngân sách, nhưng tài khoản cá nhân của anh nhiều tiền dùng không hết, trực tiếp ném cho cô gái nhỏ hoa lung tung không được sao, cô gái nhỏ mà anh yêu còn sợ không có tiền sao? Muốn dùng việc này uy hiếp anh, không có cửa đâu, cửa sổ cũng không có, Sở Chiến khinh thường thầm nghĩ trong lòng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.