Nhìn cái dáng bá đạo kia của cô, nếu Sở Chiến dám lên tiếng nói không rằng không cần ông nội tắm cho mình, đoán chừng cô gái nhỏ sẽ nghi ngờ ngay lập tức, nên anh thông minh hướng về phía ông cụ gật đầu một cái, cố gắng chống đỡ để ông cụ dìu mình đi.
Nhìn ông cụ đi tới bên giường, không nghe anh phản đối, gương mặt đang đỏ ửng của Đường Tố Khanh lập tức thở phào nhẹ nhõm, trong lòng cảm thấy may mắn vì có ông nội ở đây, nếu không thật đúng là không biết làm sao mới ổn, cô lớn đến từng tuổi này còn chưa bao giờ gặp qua người đàn ông nào ở trần cả.
Ông cụ đi đến bên cạnh Sở Chiến, đưa cánh tay ôm ngang lưng của anh rồi thả đến hông, từ từ nhắc người tới, nhưng người cháu rể ngồi ở mép giường vẫn không cử động, ông cụ không nghĩ quá nhiều, tiếp tục dùng hết sức hơi sức toàn thân chuẩn bị đỡ cháu rể dậy, thế nhưng người cháu rể vẫn không nhúc nhích.
Ông cụ không tin vào ma quỷ, nghĩ lúc mình còn trẻ có thể nói là đại lực sĩ, hiện tại có lẽ vì tuổi cao hơn rồi nên cũng không còn khỏe mạnh như xưa, nhìn cháu gái đang đưa mắt khích lệ về phía ông, ông cụ khẽ cắn răng, liên tục mấy lần nữa nhưng anh vẫn không cử động, trong lòng nghi ngờ rằng có phải ông ra sức chưa đủ hay không.
Nhưng thực ra, hiện tại dù có càn khôn cũng chẳng thể xoay chuyển được Sở Chiến, nhìn ông cụ mệt mà thở hồng hộc, anh cũng không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-chong-cung-chieu-em-den-nghien/17311/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.