Nhìn thấy cháu gái của ông vội vàng đi vào phòng, tâm tình ông cụ trở nên tốt hơn, tình cảm của hai đứa không tệ, xem ra khoảng cách gần đã giúp cả hai bồi dưỡng tình cảm, công nhận cự ly luôn làm cho tình cảm con người tiến triển.
Cháu gái đã đi vào phòng, đoán chừng chẳng thể ra sớm được, lấy kinh nghiệm từng trải của ông ra mà nói ông hiểu được việc kia, nên thôi ông vui vẻ ăn cơm một mình.
Đường Tố Khanh rón rén đi vào phòng ngủ, thông qua ánh sáng mờ nhạt của ánh trăng, cô thấy trên chiếc giường của hai người có một chỗ nhô lên cao, nhíu mày đẹp lại, cô đem áo khoác của mình đặt xuống ghế quý phi, rồi nhẹ nhàng đi vào bên giường.
Nhìn người đàn ông trước mắt đang lấy chăn che phủ người, cứ y như một con nhộng to, trong lòng Đường Tố Khanh đột nhiên có một tia đau lòng, cùng oán giận vì anh không biết tự chăm sóc mình, từ từ kéo chăn xuống, để tránh cho anh bị khó thở.
Lợi dụng ánh sáng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, thấy người đàn ông trước mặt đã ngủ say, lúc này Đường Tố Khanh nghi ngờ, đến tột cùng thì anh là người đàn ông như thế nào? Vừa mới bắt đầu anh là một người đàn ông nhu nhược và yếu đuối, sau lại trở thành một người đàn ông sắc bén và bá đạo, đến bây giờ lại trở thành một người đàn ông vô hại.
Thu hồi tâm tư của mình, Đường Tố Khanh nghĩ tới việc nhức đầu của người đàn ông trước mắt, nhìn cái trán trơn bóng kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-chong-cung-chieu-em-den-nghien/17308/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.