Sở Chiến tỉnh lại khi bị những tiếng chuông điện thoại đổ dồn dập, còn chưa mở mắt, anh đã sờ nơi phát ra tiếng chuông, sờ một chút, rốt cuộc cũng lấy được cái điện thoại reo um sùm, anh chẳng quản đó là điện thoại của ai, mệt mỏi ấn nút nghe, lo lắng tiếng ồn ào sẽ đánh thức cô gái nhỏ.
Cảm giác bộ ngực có một vật thể như lò nhiệt nóng, không ngừng chui ra chui vào, bên tai là tiếng thở nhàn nhạt và mùi thơm quen thuộc, tâm tình Sở Chiến tốt lên nhiều, cũng chẳng thèm trách cứ người gọi điện thoại đến quấy rầy mình
Điện thoại vừa tiếp thông, đầu kia bên kia liền truyền tới một giọng nói già nua có phần nóng nảy: "A Khanh, là ông nội, trên tivi nói con vì cứu người mà bị thương phải nằm viện? Con không sao chứ?" .
Nghe được giọng nói của đối phương, cơn buồn ngủ của Sở Chiến chạy không thấy bóng dáng, mắt mở to, giờ phút này ánh mắt anh chẳng còn vẻ mờ ảo như sương mù nữa, trong mắt sáng hiện ra tia sáng quắc
Nhìn cô gái nhỏ đang ngủ ngon trong ngực, lần đầu tiên Sở Chiến cảm thấy khẩn trương, bởi vì theo tài liệu điều tra mà anh có được, cái người tự xưng là ông nội kia là người thân duy nhất mà cô có được, và đây cũng là lần đầu tiên anh nói chuyện phiếm với một người lớn tuổi như thế, nếu lưu lại ấn tượng không tốt, đến lúc đó anh càng khó khăn khi theo đuổi vợ yêu.
Không, không thể để cho chuyện đó xuất hiện được, đầu nhanh chóng hoạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-chong-cung-chieu-em-den-nghien/17300/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.