Trong một quán ăn, cô gái mặc đồng phục bưu chính đang xử lí đĩa mì Ý đầy ụ với tốc độ kinh người. Có người đến ngồi cạnh cô cũng không ngước lên nhìn.
- Thanh Y, em không thể ăn có phong cách hơn được sao?
Họa Lam dù đã thân Thanh Y lâu năm nhưng vẫn không kiềm được trước hình ảnh này.
- Chị à, em phải đi gấp đây, nếu không thì không còn cơ hội nữa!
- Thanh Y, nói chị nghe xem là em có việc mà lại gấp gáp bảo chị đặt vé máy bay sang Anh ngay chiều nay thế?
Thanh Y với lấy cốc nước, uống một ngụm đầy:
- Chị đừng lo, chỉ là sáng nay em đi giao bưu phẩm đúng vào một ổ kiến lửa. Em chỉ là phòng người ta tìm đến gây phiền phức thôi!
- Em thật là, tiền trong sổ tiết kiệm của em đâu có thiếu. Muốn gì chả có, tại sao cứ phải chạy khắp nơi làm việc vậy hả? Bây giờ lại gặp nguy hiểm...
Thanh Y nheo mắt, chống cằm nhìn cô chị Họa Lam bắt đầu bài thuyết trình dài mà cô đã nghe thuộc từ lâu. Nhưng nghe được những lời dài dòng đó cô lại cảm thấy rất vui. Họa Lam như là người thân của Thanh Y, là một hacker chuyên nghiệp, không có vấn đề gì về tin học làm khó được cô. Thanh Y thường xuyên đi khắp nơi, vừa chơi lại vừa bảo là kiếm tiền. Có lúc cô đi cả năm mới về thì cũng chỉ về điểm danh với Họa Lam.
- Họa Lam à, em phải đi chuẩn bị đây, sắp đến giờ bay rồi! Em sẽ gọi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-canh/19868/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.