Nắng buổi sớm nhuộm vàng khắp thành phố. Không khí ngập tràn mùi hoa đào dịu nhẹ thoang thoảng.
Thanh Y cầm cốc cà phê đứng ở ban công trong một căn phòng của khách sạn, ánh mắt cô nhìn xa xăm mơ hồ.
Suốt cả đêm cô chẳng thể nào chợp mắt. Những hình ảnh cùng âm thanh của ngày hôm qua cứ dai dẳng trong đầu cô mãi không chịu tan biến.
Thanh Y nhấp một ngụm cà phê rồi lại thẫn thờ.
Hôm qua, Âu Dương Quân nói...
- A... Không nghĩ nữa, không được nghĩ đến!
Thanh Y vò đầu, cố hướng suy nghĩ của mình đến việc khác. Những sự việc diễn ra cách đây mười mấy tiếng đồng hồ vẫn chưa mờ đi trong trí nhớ của cô.
---------
Lúc ngồi trên xe về khách sạn, cô đã hỏi qua Phong tại sao những người trong buổi tiệc lại nhanh chóng biết được thông tin về quả bom.
Anh trả lời:
- Cô không biết Âu Dương Nhật là một bậc thầy về thông tin mạng sao? Khả năng về lĩnh vực này của cậu ta so với Hàn hơn rất nhiều. Cô nghĩ xem, nếu thế thì khi Hàn đột nhập hệ thống camera khách sạn và phát hiện ra thì cậu ta không hay biết gì ư?
Phong đánh tay lái rẽ phải rồi tiếp tục:
- Đừng xem thường cậu ta! Cậu ta sống sót và đạt được những thành tựu như ngày hôm nay không phải đơn giản. Cô tốt nhất vẫn là nên tránh xa cậu ta!
Thanh Y im lặng. Cô đương nhiên không muốn dính dáng đến con người này. Chưa kể đến việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-canh/1947661/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.