Hoàng hôn dần buông trên bãi biển trong xanh.
Bầu trời nhuộm một dải vàng cam rực rỡ kết hợp mặt nước sáng lấp lánh ánh mặt trời tạo nên khung cảnh thật thơ mộng.
Thế nhưng trên bãi cát, cặp đôi nào đấy chẳng hề biết thưởng thức cảnh đẹp mà sừng sụ với nhau.
- Tôi đã bảo là tôi không thể ăn thêm một miếng nào nữa!
Cô gái kêu lên.
- Em đã ốm mất mấy kí rồi biết không? Nào, ăn nhanh lên! Đừng để người ta bảo tôi không quan tâm thuộc hạ!
Người thanh niên vẫn kiên trì.
--
Cách đó một đoạn khá xa, trên ban công của khách sạn, có hai người khác đang dùng ống nhòm nhìn về phía bên này. Bọn họ chỉ có thể nhìn thấy đôi nam nữ dưới bãi biển chứ chẳng thể nghe thấy gì. Một người lẩm bẩm:
- Không được, không được! Đó không phải anh Quân! Nhất định là ma nhập, không lí nào anh lại nhân nhượng đến vậy!
--
- Anh à, tôi đã ăn hết hai đĩa bít tết, một con vịt quay, một ly sữa bò cùng hai bát phở. Trong bụng bây giờ món Đông có, món Tây có, chúng đang muốn đạp vỡ cái dạ dày tôi mà chui ra đây này!
Cô gái lại than khóc nhìn chiếc bàn với gần như toàn bộ tô đĩa đã sạch trơn.
- Thế còn con gà này ai xử nó đây?
Người thanh niên lại hạ giọng hỏi.
--
Kẻ đang nắm ống nhòm trên kia tiếp tục nhăn nhó mặt mày nói với tên bên cạnh mình.
- Thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-canh/1947636/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.