Một cơn mưa lớn trút ầm ầm xuống vùng đồi núi thấp, nước chảy siết thành dòng xuống chân núi tạo thành một dải trắng bạc giữa màn đêm đen kịt.
Trong gian nhà hoang ẩm ướt, không khí mang đầy màu sắc quỷ dị.
Phía giữa, một cô gái bị trói hai tay ra đằng sau và theo thẳng đứng trên xà nhà bằng sợi dây thừng buộc thắt ngang giữa thân người, đôi chân chỉ chạm hờ xuống mặt đất. Từ khóe miệng nhếch lên nụ cười ngạo mạn của cô máu đang nhỏ xuống từng giọt.
- Hừ, khá lắm! Bị đánh đến như vậy mà không thèm kêu lên một tiếng. Hay là bây giờ cô van xin tôi, tôi sẽ suy nghĩ lại mà cho cô chết nhanh hơn.
Nét cười trên miệng Thanh Y càng sâu hơn. Cô khinh bỉ nhổ thẳng vào mặt tên vừa nói một ngụm máu.
“Bốp!”
Một thanh âm vang lên rõ ràng qua tiếng mưa ào ào.
Tên Trương Phàm, người tình của Phan Nhã Vân tức giận giáng một cái bạt tai rõ mạnh vào mặt Thanh Y. Vị máu tanh lại tràn ngập trong khoang miệng.
“Phụt!”
Thanh Y một lần nữa gan lì nhổ máu tươi vào mặt Trương Phàm khiến hắn tức nghẹn.
- Khốn kiếp! Nếu mày không muốn sống nữa thì tao cho mày chết!
Trương Phàm hùng hổ rút súng nhấn mạnh vào thái dương của Thanh Y. Mấy tên đàn em thấy thế liền tiến lên cản lại, kẻ giữ súng, kẻ níu tay.
- Anh Phàm, không được đâu! Chị Vân đã dặn dò kĩ càng không được để cô ta chết trước khi chị ấy quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-canh/1947615/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.