Trở về nhà, Hân Vy không nói gì mà đi thẳng vào phòng, để lại anh bơ vơ hoang mang đứng ở cửa. Như nhìn thấy sự tức giận, không mấy vui vẻ của cô, anh liền đi nhanh vào trong phòng.
Anh bước đến, ôm cô từ phía sau, âu yếm hỏi.
“ Em giận anh à?”
Hân Vy gương mặt vẫn không đổi, cô mặc kệ anh đang ôm mình, tự tay tháo bông tay và trang sức trên người xuống. Đến khi chỉ còn sợi dây truyền trên cổ, anh mới giúp cô tháo nó xuống rồi nhẹ nhàng để xuống bàn trang điểm.
Anh thôi buông cô ra, thuận tiện ngồi xuống mép giường, kéo tay cô ngồi xuống đùi mình. Giọng anh trầm ấm, có chút khàn khàn vì uống rượu.
“ Có gì nói với anh, đừng như vậy nữa”
Hân Vy cau mày nhìn anh, trong lời nói có chút tức giận.
“ Anh có thanh mai trúc mã lúc nào mà em không biết vậy? Lúc gặp cô ấy ở đám cưới, em chỉ nghĩ là cháu của cô anh thôi”
Minh Hạo như đã hiểu rõ nội tình, anh thở dài nói.
“ Em xem..em bây giờ là đang ghen tuông một cách mù quáng...anh biết em hay nghĩ ngợi lung tung, với lại Minh Anh cũng không thân thiết gì với anh như em nghĩ, anh không muốn nói là vì anh sợ em suy nghĩ rồi buồn”
Hân Vy nhìn anh như có chút không tin, vẫn cố nói thêm.
“ Nhưng như vậy anh cũng không được giấu em chứ”
Minh Hạo đôi mắt nhắm nghiền, gật đầu đáp lại cô.
“ Ừm, anh biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-cach-xung-ho-lam-vo-anh/3615221/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.