Chiều ngày hôm đó, cô tự mình xung phong đi chợ và tự tay nấu bữa cơm tối cho gia đình. Minh Hạo vốn là một
"con nghiện", nên khi có cơ hội được gần cô thế này, anh không hề bỏ qua. Cứ như cái đuôi bám theo cô từ nhà ra đến chợ, mặc cho cô can ngăn, không chịu đi cùng.
Minh Hạo cau mày nhìn cô, lạnh giọng nói.
" Anh theo phụ em xách đồ không được sao?"
Hân Vy nhìn biểu cảm của anh mà thở dài, bất lực.
"Em thấy anh lái xe đường dài, sợ anh mệt nên mới kêu anh ở nhà nghỉ ngơi, em tự đi cũng được"
Minh Hạo như đã hiểu tâm ý của cô, anh dịu dàng nắm lấy bàn tay cô xoa xoa.
" Anh biết em lo cho anh, nhưng mà để anh theo giúp em, tối anh về ngủ sớm một chút là được rồi, hiếm khi có cơ hội ở cạnh nhau như này, anh muốn gần gũi với em hơn"
Hân Vy nhìn anh mà bật cười, cô vui vẻ gật đầu đáp lại.
" Em biết rồi...vào trong lựa rau củ đi"
"Ừm"
Vẫn là sạp hàng quen thuộc của dì Tư. Nay ngoài bán tạp hóa thì dì Tư còn buôn bán thêm rau củ quả nữa. Nhìn thấy cô, dì Tư vui mừng hỏi thăm.
" Hân Vy, về khi nào vậy con?"
Hân Vy nhìn dì Tư rồi lễ phép gật đầu chào.
"Dạ con về hồi sáng ạ, dì Tư buôn bán được không ạ?"
Dì Tư cười lớn nói.
"Được, dì bán được con"
Hân Vy nhìn ngắm sạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-cach-xung-ho-lam-vo-anh/3598873/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.