Huỳnh Hoa bước ra khỏi nhà hàng trong vội vã, cô bắt taxi rồi nhanh chóng rời đi. Ngồi trên xe, cô thơ thẩn nhìn ra hai bên đường, nước mắt không tự chủ mà thi nhau rơi xuống. Nhìn dáng vẻ của cô gái, bác tài không thể làm lơ, ông cười hiền hậu nói.
“ Có chuyện buồn sao cháu?”
Huỳnh Hoa không đáp, cô khẽ cúi đầu nhìn tấm gương trên xe. Bác tài xế lại nói tiếp.
“ Cuộc sống mà cháu, buồn vui cay đắng gì cũng có cả, không ai có thể quyết định cuộc đời cháu, hãy làm theo con tim mình mách bảo, hãy học cách cho đi và chia sẻ, đừng giữ mãi nó ở trong lòng cháu”
Huỳnh Hoa cười khổ, cô lấy tay lau hai hàng nước mắt. Sau đó, cô hạ kính xe xuống, tận hưởng làn gió mát thổi qua.
“ Cháu biết rồi ạ, cảm ơn chú”
Bác tài xế phất tay, nở nụ cười thân thiện.
“ Cố lên cháu”
“ Dạ”
Trở về nhà, Huỳnh Hoa đứng ở trước cửa, cô không vội vào mà đứng ở đó thẩn thờ một lúc. Đây là căn nhà cô thuê ở tạm, nó chỉ là một căn nhà cấp 4 tạm bợ có phần màu sơn hơi cũ, nó trong một con hẻm nhỏ ít người qua lại.
Nhớ lại năm đó, ba cô là người đứng đầu một công ty bất động sản lớn nhất nhì thành phố nhưng vì bị đối thủ hảm hại mà mất trắng cả sự nghiệp, thêm vào đó là một số nợ khủng lên đến tiền tỉ. Ba cô cũng từ đó mà đổ bệnh, ra vào bệnh viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-cach-xung-ho-lam-vo-anh/3598856/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.