Hân Vy thong thả ngồi tựa lưng vào ghế, tay cầm quyển sách Văn học chăm chú đọc. Nhật Minh vừa từ căn tin đi lên lớp thì bắt gặp cô ngồi một mình ở ghế đá. Dưới bóng cây xanh mát, gió khẽ đưa làm mái tóc cô vươn theo gió, Hân Vy đưa tay lên chỉnh lại mái tóc của mình rồi lại tiếp tục đọc sách. Nhật Minh đi đến, cậu áp lon nước coca trong tay lên một bên má của cô. Hân Vy nhất thời giật mình vì lạnh, cô liếc nhìn cậu một cái rồi đưa tay cầm lấy lon nước ngọt.
“ Lạnh quá à…cảm mơn nha”
Nhật Minh ngồi xuống cạnh cô, cậu cười cười, dáng vẻ cà lơ phất phơ không màn chuyện đời, thong thả tựa lưng vào ghế, một bên chân để lên chân còn lại tạo thành hình tam giác. Nhật Minh nhìn cô nói.
“ Sao ngồi ở đây một mình vậy?”
Hân Vy ánh mắt không đổi, vừa lật sách vừa trả lời.
“ Trên lớp hơi ồn nên xuống đây yên tĩnh đọc sách một chút”
Nhật Minh đưa tay giật lấy cuốn sách trong tay cô, lật vài trang xem thử. Hân Vy dường như đã quá quen với việc này nên cũng không tức giận mà nói.
“ Sắp thi kì thi Học sinh giỏi rồi mà tôi thấy ông rảnh rỗi quá nhỉ”
Nhật Minh đưa lại cuốn sách cho cô rồi nói.
“ Cứ làm hết khả năng của mình thôi, ôn nhiều quá cũng không tốt, tốt nhất là ôn tập vào lúc nào mà con người mình cảm thấy thoải mái nhất thì mới hiệu quả…ai đâu như bà, ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-cach-xung-ho-lam-vo-anh/3598842/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.