Ngày hôm sau.
Chủ nhật.
Chỉ hôm nay thôi thì ngày mai ba mẹ cô sẽ về nhà.
Mới sáng sớm, Hân Vy thức dậy lúc hơn 6 giờ một chút. Sau khi vệ sinh cá nhân xong, cô đi ra phòng khách, rồi lại xuống nhà bếp như đang tìm kiếm hình bóng của ai đó.
Mái tóc đen dài xõa ngang lưng, một vài sợi tóc vẫn còn dính trên mi mắt, Hân Vy ngồi xuống sô pha, tựa người vào ghế, ngửa mặt lên trần nhà, nhắm chặt hai mắt lại.
Bỗng từ bên ngoài truyền đến tiếng động cơ xe máy, Hân Vy lười nhác từ từ mở mắt, Minh Hạo vừa từ bên ngoài đi vào, anh đến trươc mặt cô rồi nói.
" Nay em dậy sớm vậy"
Hân Vy lấy tay dụi dụi mắt.
" Đêm qua cháu ngủ không ngon nên dậy sớm"
Cô vừa nói vừa uể oải đấm bóp cái vai nhỏ của mình.
" Đợi tôi một chút"
Nói rồi anh mang hai túi thức ăn vừa mua về đem vào trong bếp. Một lúc sau, anh mang tô phở còn nóng hổi nghi ngút khói bay đặt trước mặt cô.
" Ăn đi "
Hân Vy nhìn tô phở rồi lại nhìn sang anh.
" Chú không ăn sao?"
Minh Hạo ngồi xuống ghế, ánh mắt đen láy nhìn cô, chậm rãi nói.
" Tôi không đói"
Nghe được câu trả lời, Hân Vy cũng chăm chú ngồi ăn. Minh Hạo đột nhiên đứng dậy, anh đi lại ngồi cạnh bên cô, hai tay nhẹ nhàng tóm gọn mái tóc đang xõa của cô. Hân Vy có chút bất ngờ nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-cach-xung-ho-lam-vo-anh/3598840/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.