Sau khi trở vào trong nhà, Minh Hạo liền đi ngay xuống nhà bếp, Hân Vy có chút kinh ngạc, cô đi theo anh mà hỏi.
“ Chú không đi làm à?”
Minh Hạo tay mở tủ lạnh lấy ra một ít thức ăn rồi mang lại chổ vòi nước, anh dừng tay lại, nhìn cô nói.
“ Em bị như vậy, tôi để em ở nhà một mình được sao?”
Hân Vy nghe được câu trả lời thì không biết nên nói gì, cô đứng bất động nhìn anh một lúc, Minh Hạo lười nhác nhìn cô, hất cầm về một phía rồi nói.
“ Vào phòng nằm nghỉ đi, đợi tôi nấu cháo xong sẽ mang vào cho em”
“ Vâng ạ”
Hân Vy lủi thủi xách balo đi vào trong phòng. Cô để balo trên bàn học rồi đi đến bên giường mệt mõi nằm xuống. Cô nghiêng người sang một bên, đôi mắt nặng trĩu dần dàn khép lại.
Minh Hạo đang loay hoay dưới bếp, anh lấy một tay xoắn tay áo sơ mi màu xanh thẫm của mình lên gọn gàng rồi lại tiếp tục nấu ăn. Bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên cắt đi âm thanh tĩnh lặng ở khuôn bếp. Minh Hạo nhắc máy.
“ Cháu nghe ạ”
Ở đầu dây bên kia là ba Hân Vy nói chuyện.
“ Minh Hạo à, cô chú đi sớm chưa kịp nói với con bé Vy, ba ngày này cháu trông chừng nó giúp chú…với lại trên ủy ban mới thông báo là tối nay cúp điện mà con bé nó có cái tật sợ ma với sấm chớp nên nếu có cúp điện thì con lấy đèn pin chú để ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-cach-xung-ho-lam-vo-anh/3598837/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.