Chu Trù khoanh tay thấp giọng nói, “Tôi tưởng đây là phòng tôi.”
“Trên thực tế phòng này là tôi đặt.” Thanh âm của Anson chậm rãi mà chứa đầy áp lực.
“Ồ ——” Chu Trù nhướn mày, “Vậy là tôi hiểu lầm rồi, rất xin lỗi tôi làm bừa bộn phòng anh.”
Nói xong, Chu Trù định xoay người, Anson xuống giường, đôi ba bước đi tới sau lưng Chu Trù, trong nháy mắt anh nắm lấy cổ tay Chu Trù, đối phương trở tay một cái liền đem anh ấn lên tường.
“Ha! Đây là lần đầu tiên em đè ép tôi!” Đầu Anson áp lên tường, lực đạo Chu Trù xuất ra đến bảy tám phần, anh không thể nào không đau.
“Ngài Lorenzo, bây giờ đã khuya lắm rồi, tôi nghĩ anh cần nghỉ ngơi.” Thanh âm của Chu Trù rất nhẹ, khí lực trên tay lại tăng thêm, mơ hồ có thể nghe xương cốt Anson phát ra tiếng răng rắc, chỉ cần tiếp tục, Chu Trù nói không chừng sẽ đem bả vai anh vặn trật khớp.
“Tôi đặt gian phòng này cũng không phải là để xem em cùng thằng nhóc chỉ được cái mặt kia ở trong hồ bơi thân mật!”
“Vậy anh muốn xem cái gì?”
“Tại sao em cứ gặp tôi thì phải giương cung bạt kiếm? Như là lúc nào cũng muốn đem tôi đâm thành tổ ong? Tôi không phải là độc dược không phải là hồng thủy mãnh thú! Không phải một trong bất kỳ những thứ Chu Trù em sợ! Em cứ như vậy muốn gạt tôi ra khỏi tầm mắt em sao! Tôi đã là người đàn ông thân sĩ nhất trên thế giới này rồi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-bo-vuc-tham/2331659/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.