“Có thể, sô pha nhà tôi là mới mua. Chúc anh ngủ thoải mái.” Nói xong, Chu Trù xoay người vào phòng.
“Cạch” một tiếng thanh âm khóa cửa đặc biệt vang dội.
Chu Trù nằm ở trên giường, thính lực cậu rất tốt, bởi vì điểm này mà cậu nhiều lần tìm được đường sống trong chỗ chết. Nhưng có lúc, loại năng lực này cũng là dằn vặt.
Nói ví dụ như bây giờ, cậu có thể rõ ràng nhận biết được nhất cử nhất động của Anson phía bên kia cánh cửa. Cái tên kia lúc này đi tới trước cửa phòng, vặn tay nắm cửa, giống như là đang xác nhận cửa có khóa thật không vậy.
“Ngu ngốc.” Chu Trù nằm ở trên giường cười mỉa một tiếng.
Mà Anson lại vẫn đứng ở cửa.
Chu Trù đợi hồi lâu, cái tên kia lại vẫn không rời đi. Cậu quyết định không hành hạ mình nữa, trùm chăn lên đầu đi ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Chu Trù bị tiếng chuông đồng hồ điện tử đánh thức. Cậu đi tới phòng khách, Anson chẳng biết rời đi lúc nào, trên bàn còn bày trứng gà chiên cùng với bánh mỳ. Nếm thử một miếng, liền biết là thủ nghệ của Richard. Điều này khiến Chu Trù dở khóc dở cười.
Trong phòng làm việc, đám trai trẻ bọn Jones từ sớm đã chờ ở đó, trái lại thì hai người đã quen cảnh đời là Rob Mập cùng George Già lại thong dong xách túi đồ ăn sáng bằng giấy đi vào.
“Hey, sếp, muốn ăn chút không?” Rob Mập móc hamburger ra ý bảo Chu Trù bắt lấy.
“Không cần, tôi đã ăn rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-bo-vuc-tham/2331638/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.